Bệnh Chiếm Hữu (Kết)

1.2K 46 7
                                    

Hai người anh một câu tôi một câu. Nhưng vẫn lái xe đến nơi của Trần Đông Dương. Khi trên đường đi Trần Nghị cũng đã gọi điện cho Trần Đông Dương. Eddie nghe thấy hiện tại Trần Nghị đã ngoan ngoãn gọi là Ba, liền cảm thấy kì lạ. Giống như đồ vật bản thân mong chờ rất lâu mà không thể đạt được, nhưng khi bản thân muốn từ bỏ thì thứ đồ đó lại tìm đến tận cửa, khiến cho tình cảm trong lòng trở nên phức tạp.

Khi đến nơi cậu thấy Lão Đại và Nhị Gia còn có Hiền ca, Thạc ca tất cả đều ở đây. Trên bàn có nồi lẩu uyên ương đang bốc khói nghi ngút, một bên của nồi lẩu là một màu đỏ bắt mắt. Làn khói khiến mắt Eddie đỏ hoe, cậu chợp mắt xua đi cảm giác chua chát.

Trần Nghị dường như cảm nhận được điều bất ổn đến từ Eddie. Liền nhanh chóng chuyển từ nắm tay sang ôm bả vai cậu. Nhằm bảo vệ Eddie trong vòng tay mình.

Mọi người ngồi tại bàn đợi hai người đi đến

"Tiểu tử thối, về rỗi cũng không trở về gặp Ba trước"

Eddie lần này không còn thúc dục Trần Nghị tiến lên nữa, mà cúi đầu đi thẳng đến chỗ Lão Đại, Trần Đông Dương nhìn đứa trẻ ngoan ngoãn với mái tóc đen trước mặt, trong lòng cảm xúc lẫn lộn. nhưng nhiều hơn đã là niềm vui khi đứa trẻ này bị an trở về. ông xoa cái đầu đen nhỏ của cậu rồi giục hai người nhanh tróng ngồi xuống.

Eddie gần như không cầm được nước mắt, Trần Nghị nhìn cái đầu nhỏ đang cúi xuống của Eddie và chạm vào nó, điều này khiến cảm xúc của Eddie bị xáo trộn. Eddie bất mãn liền đưa đầu thoát khỏi ma chảo của Trần Nghị. Nhưng bàn tay của cậu bị Trần Nghị nắm lấy khó lòng mà thoát ra được vì cậu bị anh nắm quá chặt. Nếu cậu gây ra tiếng động sẽ thu hút sự chú ý của mọi người về hướng này. Eddie đánh miễn cưỡng ngồi xuống cạnh Trần Nghị.

Trần Đông Dương nhìn hai người trước mặt, trong lòng thở dài, hai đứa trẻ càng lớn càng khiến người khác lo lắng, chỉ có thể bảo hai người tiến tới ăn cơm.

Trên bàn ăn Trần Nghị tập chung gắp đồ ăn cho Eddie, khiến Eddie xấu hổ, liên tục ke góc áo của Trần Nghị ra hiệu anh dừng lại. Trần Nghị hiểu ám hiệu của Eddie nhưng anh có tình lơ đi. Khi nhìn thấy tin nhắn Eddie gửi tới anh cũng làm như không biết mà vẫn tiếp tục làm công việc của mình. Eddie ngồi bên cạnh chỉ có thể trừng mắt nhìn Trần Nghị một cái thật hung dữ. Trần Nghị hiểu rõ Eddie đang ra ám hiệu gì, như anh cố tình giả ngu. Điều này khiến Eddie tức giận cầm đôi đũa đưa thức ăn vào miệng rồi nhai ngấu nghiến giống như đang nhai nhát Trần Nghị. Cảm giác đã lâu không thấy, vị cay tràn ngập đầu lưỡi, khiến bản thân có chút khó chịu, nhưng sự sảng khoái vẫn vượt qua cảm giác kia.

Trần Nghị vẫn luôn chú ý đến Eddie, thấy cậu bỏ qua những đồ mình gắp khiến anh khó chịu. Nhìn một hồi phát hiện Eddie đã buông đũa xuống, khi này Trần Nghị đưa tay ra ngăn cản, Eddie nhìn Trần Nghị một cái liền hiểu ý anh thở dài tiếp tục đưa đôi đũa hướng vào nồi lẩu bên không có vị cay.

"Eddie không phải cậu thích ăn cay nhất sao, tại sao bây giờ lại chuyển sang phần không cay rồi? Câu thấy khó chịu hả? Mặt cậu đỏ quá đấy."

病态占有欲 - Bệnh Chiếm HữuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ