Kiếp Này (1): Hay là để tôi làm anh trai của cậu nhé?

74 8 1
                                    

*Tình tiết trong truyện hoàn toàn là tưởng tượng, vui lòng không áp đặt lên người thật.

——————————————————————— 


"Số mệnh đã định, 15 tháng 7 sau Trung Nguyên*, 15 tháng 8 Trung Thu đến. Có tin đồn rằng, ngẫu hứng đi ra ngoài vào Tết Trung thu, yêu quái đến ăn thịt người, yêu quái đến ăn thịt người..." 

(*Tiết Trung Nguyên diễn ra vào ngày 15/7 Âm lịch hằng năm. Tiết Trung Nguyên còn trùng với ngày xá tội vong nhân và Vu Lan báo hiếu. Tiết Trung Nguyên có nguồn gốc từ Lễ Vu Lan Bồn, theo truyền thuyết của đạo Phật về sự tích bồ tát Mục Kiền Liên cứu mẹ khỏi ngạ quỷ.) 


Trong sân, một ông lão tóc bạc tầm 80-90 tuổi đứng trên bục cao, lắc đầu ảo não giảng bài, trong khi mấy đứa trẻ bên dưới đang mơ màng buồn ngủ trên bàn gỗ lim. 

"Lão pháp sư xấu xa, ngươi đến đây để tung tin đồn nhảm, hãy ăn cục đá này đi!". Từ Tân đang nằm trên cành cây, kéo căng súng cao su trong tay, hai hòn đá bay thẳng vào trán ông lão tóc bạc cách đó không xa. 

"Ây dô... đầu của ta...". Ông lão tóc bạc ôm trán kêu lên đau quá. 

Trương Quýnh Mẫn ngồi ở hàng đầu tiên nhìn về hướng hòn đá bay đến, nhìn thấy Từ Tân đang làm trò hề với ông lão tóc bạc, Trương Quýnh Mẫn đứng dậy, vẽ một lá bùa và ném nó lên cây. 

Lá bùa nổ tung trong một khu vực nhỏ giữa không trung, Trương Quýnh Mẫn nổi giận đùng đùng, "Từ Tân! Em thử vô lễ với sư phụ của anh lại lần nữa xem!" 

Từ Tân không chú ý đến nên đã bị "nổ" đen mặt, đang định nổi giận thì thấy Trương Quýnh Mẫn đang bước tới, nên vội vàng nhảy xuống cây và chạy ra khỏi sân. 

Trương Quýnh Mẫn quay lại và cúi chào ông lão tóc bạc, "Sư phụ! Con sẽ "báo thù" cho người!", rồi đuổi theo Từ Tân đang bỏ chạy. 

"Này! Quay lại! Chuyện... có chuyện gì vậy!". Ông lão vuốt râu, không giữ được hai người họ. 


----- 

"Thấy thế nào, anh trai, đây không phải là một ý tưởng hay để giúp anh trốn học sao?". Chạy ra khỏi sân, Từ Tân ôm lấy cổ Trương Quýnh Mẫn, dương dương đắc ý. 

"Cách này rất hay, nhưng lần sau đừng ném đá vào sư phụ của anh nhé, anh sợ ba anh phát hiện ra sẽ đánh anh và đánh cả em nữa đấy." 

"Làm sao có thể? Không biết em là ai sao!" Từ Tân duỗi tay ra, chùi chùi gương mặt bị đen của mình. 

"Chúng ta có nên thay quần áo không?". Trương Quýnh Mẫn nhìn chiếc áo choàng kiểu Trung Quốc mà cả hai đang mặc trên người, do dự một lúc. 

"Thay làm gì? Đi thôi! Hôm nay là 14 tháng 8, em sẽ dẫn anh trai xuống núi, lãnh hội vẻ đẹp "hoa hảo nguyệt viên" của Tết Trung thu!". Từ Tân kéo người lao về phía con đường ẩn khuất nhất trên núi Quế Thành. 


-------------------------- 

Nói về quyền thừa kế của Thiên Sư Đạo trên núi Quế Thành, không thể không nhắc đến hai gia tộc Từ và Trương. Tổ tiên của hai gia tộc đã đến núi Quế Thành tu luyện thâm sâu, sau khi củng cố căn cơ, con cháu đời sau đều sống trên núi để tu luyện. 

[Dịch|Tân Quýnh] Nan Từ Nguyệt Bạn Quân Hữu ÝNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ