Thuý Ngân bật cười , bé sao ? Nghe nàng xưng là bé và gọi mình bằng cái tên Gấu thân mật , tự dưng lòng của cô rộn ràng cả lên , nghe thật ấm áp và gần gũi .
Lan Ngọc mặt mũi đỏ ao xoay sang hướng khác chỉ là muốn giữ cô ở lại một chút mà phải mất thể diện vậy đó hả Ninh Dương Lan Ngọc ?
" Sau này em gọi chị như vậy nha ? Nghe dễ thương lắm " Thuý Ngân cười lớn rồi nói .
" Nè đừng có chọc chị ? " Lan Ngọc chu chu cánh môi lên vẻ cự tuyệt .
" Bé ngồi xuống đây với Gấu nè " Thuý Ngân ngồi xuống sofa rồi ngoắc ngoắc Lan Ngọc .
" Yahhhhh !!! Đừng có gọi chị như vậy mà , người ta nghe được sẽ nói tụi mình có gì đó mờ ám với nhau đó "
Lan Ngọc ngồi xuống phản pháo , đó là tên gọi thân mật chỉ có người thân của nàng mới gọi nàng như thế , bây giờ để nhân viên hay ai đó nghe được thì nàng biết giấu mặt đi đâu chứ ?
" Không có gì mờ ám thì sao phải sợ " Thuý Ngân trề môi .
Cả hai đột nhiên im lặng , im lặng đến nỗi có thể nghe được tiếng thình thịch của hai quả tim đồng điệu đến kì lạ .
Lan Ngọc lấy tay chặn ở ngực trái mình , đừng như vậy .... đừng , tại sao mỗi khi ở gần người con gái này nàng lại có một loại cảm xúc kì lạ đến khó tả , nó da diết , háo hức , phấn khởi , rất lạ , trước giờ chưa từng như thế .
Thuý Ngân nuốt vội nước bọt , Lan Ngọc , chị có nghe tiếng trái tim em đang loạn nhịp không ? Hình như là vì chị đó .
" Có ... có nến không ? "
Thuý Ngân muốn đánh tan bầu không khí tĩnh mịch hiện giờ liền cất tiếng hỏi , cứ rọi đèn flash hoài cũng không phải là cách .
Lan Ngọc gật đầu rồi đứng dậy muốn đi tìm nhưng chỉ hai giây sau lại ngồi xuống bên cạnh cô lí nhí :
" Đi với chị đi "
Thuý Ngân nén cười , đồ chết nhát , cô đứng dậy đưa tay ra cho nàng ngay lập tức có một bàn tay run run nắm lấy .
Lan Ngọc lục lọi trong các ngăn tủ thật kĩ , hình như ở nhà có ít nến thơm do một người bạn tặng , đâu rồi nhỉ ?
Cuối cùng cũng tìm thấy nó ở ngăn kéo tủ , nàng tạm thời buông tay cô ra rồi ôm năm sáu cây nến thơm to bằng bắp tay vào lòng , cười hì hì :
" Có rồi nè "
Thuý Ngân mỉm cười cầm giúp nàng hai cây rồi đi dọc vào bếp châm ít lửa , một cây ở bếp , một cậy ở bàn cơm , hai cây ở bàn sofa , một cây gần cầu thang ..... lung linh cả căn nhà .
Lan Ngọc nhìn không gian nhà mình đột nhiên lại cười hạnh phúc , thật đẹp và ấm cúng .
Cả hai ngồi an ổn trên ghế sofa nhìn căn nhà huyền ảo một màu , gương mặt nàng mờ mờ ảo ảo càng khiến cô say mê hơn bao giờ hết .
BẠN ĐANG ĐỌC
[ NGỌC NGÂN ] UỐNG NHẦM MỘT ÁNH MẮT
Fiksi Penggemar* Cover fic gốc : UỐNG NHẦM MỘT ÁNH MẮT * Tác giả : mooncaca - Tôi đã từng nghe ai đó nói " Uống nhầm một ánh mắt , cơn say theo nửa đời " - Ấy !! Phiền phức thế ? Tôi thề là tôi ghét cái loại tình yêu sét đánh chẳng có chút tin tưởng nào cả . ...