Chương 14: Nhân ngư

36 5 21
                                    

Đúng 7 giờ 25 phút tối, một đoạn video ngắn được gửi đến nhóm lớp 11A3, ngay bên dưới tin nhắn của Giang Lâm nói rằng cứ sau mỗi hai mươi tư giờ thành viên lớp phải điểm danh một lần để biết rằng họ vẫn ổn.

Gần như tất cả thành viên đều xem đoạn video trên ngay lập tức. Trong ánh sáng đỏ au của căn phòng lạ, cô Cúc ngồi trên một chiếc ghế tựa, gương mặt đối diện với camera điện thoại.

Đây là những gì cô ta đã nói trong đoạn video: "Xin chào lớp 11A3 yêu quý của cô. Khi các em nhận được đoạn video này có nghĩa là cô đã lâm vào đường cùng, giờ phút này chắc các em cũng đã đoán ra được lời nguyền này là do ai mang đến. Không sai, chính là cô đây.

Các em muốn hỏi tại sao ư? Vậy hãy cố mà nhớ lại chuyện đã xảy ra một năm trước đi, rồi tự khắc sẽ nghĩ ra được lý do thôi.

Được rồi, không dài dòng nữa vì cô biết các em cũng đang rất nóng lòng. Cách để phá giải lời nguyền rất đơn giản, mỗi một chương sẽ có một nhân ngư đóng vai trò duy trì lời nguyền, chỉ cần giết được nó là các em thắng.

Cô nghĩ là các em sẽ làm được, mấy đứa rất thông minh mà nhỉ? Nhưng mà cũng phải nói thêm là không hề dễ dàng đâu nhé, nhân ngư có thể thay đổi hình dạng bên ngoài để trà trộn vào trong những con mồi của mình.

Điều đó có nghĩa là trong lớp 11A3 này có một nhân ngư chịu trách nghiệm cho Vô Tại. Chúc các em may mắn và tạm biệt."

Một tin nhắn xuất hiện bên dưới gần như ngay lập tức khi đoạn video kết thúc: "Cả lớp đến nhà tôi ngay nếu như còn muốn sống!" Người gửi là Giang Lâm.

Duy Khánh và Ngọc Thảo ở phòng khám sau khi xem xong đoạn video liền nghĩ ngay đến chuyện tìm tới nhà cô Cúc, cũng may Ngọc Thảo bị thương không nặng, vết bắn rất nông nên cô vẫn có thể đi cùng cậu.

Hai người nhanh chóng rời khỏi phòng khám, bắt xe đi đến nhà cô Cúc.

Khi đến nơi, Duy Khánh quan sát thấy đèn điện trong nhà cô Cúc vẫn sáng trưng, cậu liền rón rén bước tới kiểm tra cổng nhà, không ngờ vừa chạm vào nó liền mở toang. Đoán chắc có chuyện chẳng lành, cậu liền ra hiệu cho Ngọc Thảo cùng tiến vào.

Vừa bước chân vào phòng khách cả hai đã đứng hình với cảnh tượng trước mắt. Dưới sàn nhà có rất nhiều máu, chúng đến từ cỗ thi thể nguội lạnh của cô Cúc, cổ họng cô ta đã bị cắt đứt, hung khí vẫn còn được đặt ngay ngắn trên bàn.

"Phải làm sao đây?" Ngọc Thảo thì thầm cất tiếng.

Duy Khánh im lặng hồi lâu, mãi mới đưa ra được quyết định. "Đến nhà Giang Lâm thôi."

Tại nhà Giang Lâm. Bố mẹ cậu đang không hiểu tại sao tối nay lại có nhiều bạn học tới nhà đến thế. Con số ngày càng tăng lên theo thời gian, chẳng mấy chốc đã có mặt đông đủ trên phòng ngủ của cậu.

Giang Lâm điểm danh qua một lượt khẽ thở dài. "Thiếu mất Chí Tường, Ngọc Ánh và Huy Thuần."

Hải Phong vừa chỉ vào vết thương trên bụng Tuyết Trinh vừa nói: "Chí Tường thì tôi không biết, nhưng Ngọc Ánh chết rồi, sau khi giết cô ta và làm Tuyết Trinh bị thương Huy Thuần đã bỏ chạy."

Nha Thác Thất Nguyền: Vô Tại [FULL]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ