"Kha Tử Nhiên chợt có dự cảm chẳng lành, nhưng chưa kịp làm gì thì cái miệng bóng nhẫy đầy mùi đồ ăn đã đáp chính xác lên mặt cậu."
Editor: Cinn
Thanh Nhược đứng trước sân hướng mắt về phía cô bé đang chọc ông nội Kha cười híp mắt, Kha Tử Hiên bên cạnh thì vội che chở cô bé, sợ cô bé bị ông trả thù.
Cô bé này chắc là Kha Tử Kỳ nhỉ.
Cô nàng trọng sinh ở thế giới này kiếp trước sống ra sao đã không còn quan trọng. Cô ấy mồ côi từ nhỏ, trọng sinh đến ngày mà bản thân còn bé, ngay hôm sau đã được Kha Tử Hiên đem về chăm. Nguyên nhân của việc đó cũng chẳng quan trọng là bao. Tóm lại, nhiệm vụ lần này của Thanh Nhược chính là Kha Tử Hiên đang ở kế cô bé.
Mới chỉ một kỳ nghỉ đông mà cô nàng đã khiến một Kha Tử Hiên trưởng thành sớm, tính cách hơi lạnh lùng chú tâm đến.
Thanh Nhược cười híp mắt, hai tay nhẹ đong đưa, cất một tiếng gọi ông nội Kha và anh trai rồi bước chậm rãi vào sân.
Cô bé vừa bước vào năm tay chín tuổi, được chăm sóc tỉ mỉ từ bé nên vừa gầy vừa cao hơn bạn bè đồng trang lứa một xíu. Cô mặc một chiếc váy lông được tô điểm thêm vài bông hoa ở góc, làn da trong trẻo, vì thời tiết lạnh nên hơi thở quanh mũi tạo nên chút khói trắng trông rất đáng yêu. Ở mùa đông trông thấy cảnh này lại vô tình tạo được một cảm giác yên tâm lạ kỳ.
Ba người đều cùng quay lại nhìn cô, Kha Tử Nhiên thấy người bạn nhỏ hay chơi cùng mình tất nhiên cũng rất vui, nhưng cậu chẳng thể hiện rõ. Cậu mím môi, gật nhẹ đầu xê dịch bước chân, nhường vị trí bên cạnh ông nội cho cô.
Ông nội cười vỗ vỗ đùi mình: "Bé Nhược về rồi, lại đây, ông nội ngắm cái nào."
Kha Tử Kỳ bỗng hơi mờ mịt nhưng rất nhanh đã nở nụ cười ngoan ngoãn nhìn thoáng qua Kha Tử Hiên, tay cô ấy chỉ kéo lấy góc áo Kha Tử Hiên chứ không nói gì.
Trong mắt cô ấy là chút nỗi sợ và bất an. Dù sao cũng từng sống cả đời mồ côi, khó khăn lắm mới được nhà họ Kha cưu mang. Cô ấy vừa vui mừng lại vừa sợ hãi tất cả chỉ là giấc mơ, dù sao thì cô gái này cũng không phải người xấu tính.
Thanh Nhược cười nghịch ngợm, vui cười hớn hở duỗi tay kéo nhẹ bím tóc của Kha Tử Kỳ, sau đó mới ngồi vào lòng ông nội Kha, cô ôm cánh tay ông nũng nịu: "Ông ơi, em gái nhỏ nhà ai mà đáng yêu vậy ạ."
Bây giờ ông nội cũng rất thích bé gái ngoan ngoãn hiểu chuyện này, nhưng lâu rồi không gặp Thanh Nhược nên muốn ghẹo cô, ông bóp nhẹ mũi cô: "Thanh Nhược đoán thử đi nào?"
Thanh Nhược mếu máo, mục đích của cô chẳng phải là làm ông vui, đó chỉ là nhiệm vụ nhi chánh, nên vừa nhảy lên đùi ông chưa bao lâu đã chuyển sang ngồi vào lòng Kha Tử Hiên ở kế bên ngay. Kha Tử Hiên mười hai tuổi theo phản xạ duỗi tay ôm lấy cô, ai ngờ cô bé đã có âm mưu từ trước, đôi tay treo hết trên cổ Kha Tử Hiên. Chân không đủ dài để đặt xuống đất, cô bé cười tủm tỉm hôn bẹp một tiếng thật kiêu lên mặt Kha Tử Hiên, rồi nhõng nhẽo: "Anh ơi anh nói em nghe được không ạ ~"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐANG EDIT] Xuyên nhanh- Nam chính, đứng lại!
RomanceTác giả: Hứa Ngư Designer: Suý Phù Editor: Cinn Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt sủng, HE, Xuyên nhanh, Nguyên sang. Tình trạng bản gốc: Full- 112 chương Tình trạng bản edit: Đang edit Ngày đào: 11/03/2024 Ngày hoàn: ... Giới thiệu: [Tôn chỉ ph...