Kỳ Kỳ Bảo Bảo Xuyên Không Rồi 9

179 26 2
                                    

"Tương truyền Lý Tương Di là kỳ tài võ học, mười lăm tuổi đã đột phá võ công đánh thắng Thiên Ma Huyết Vực. Mười bảy tuổi lập nên tứ cố môn. Một đường đi đến vị trí minh chủ võ lâm khi chủ mới hai mươi tuổi. "

Theo lời kể của thuyết thư tiên sinh, bóng dáng khi còn nhỏ của Lý Tương ngày một trưởng thành, thiếu niên kỳ tài tuyệt diễm cũng dần hiện ra trong lời kể đó.

Lý Tương Di thật sự là kỳ tài hiếm gặp, là thần trong mắt người học võ, người người ngưỡng mộ y không xuể.

Thành Nghị ở sau màn đang cầm kiếm giao đấu với một diễn viên phụ, họ đang tái hiện lại cảnh Lý Tương Di đánh thắng Thiên Ma.

"Lý Tương Di thiên tài tuyệt thế vô số cô nương, hiệp nữ ngưỡng mộ ấy vậy mà y chỉ có một bóng hồng duy nhất là Kiều Uyên Vãn, Kiều nữ hiệp. Nhớ đến năm đó vì một nụ cười của Kiều nữ hiệp Lý Tương Di ở nóc thành Dương Châu múa một điệu túy như cuồng ba mươi sáu thước.

Lời kể của thuyết thư vừa hết tấm màn che vốn luôn ở đó đã được vén lên,nóc thành Dương Châu thiếu niên cầm trên tay Thiếu Sư vừa ngạo nghễ vừa tỏa sáng, y uống một hớp rượu sau đó ném bình rượu đi cầm lấy kiếm múa một điệu hồng trù vũ kiếm.

Người dưới khán đài xem gần như không chớp mặt.

"Túy như cuồng, ta đã từng thấy qua y hệt"

Một người đột nhiên kích động hét lên.

Trên khán đài thiếu niên mặc áo trắng viền đỏ di chuyển mền mại uyển chuyển khéo léo múa một điệu hồng trù vũ kiếm kinh động lòng người.

"Sao lại đeo mặt nạ vậy"

"Ta muốn nhìn rõ mặt của y "

Thành Nghị đeo một chiếc mặt nạ che hết cả khuôn mặt, nói đùa khuôn mặt này mà xuất hiện ai mà biết được y có bị kẻ thù của Liên Hoa đuổi giết không.

"Người ngưỡng mộ y không kể hết, kẻ muốn cùng y so tài cũng vô số, trong đó phải kể đến Minh chủ kim uyên minh Địch Phi Thanh "

Thuyết thư tiên sinh liếc nhìn vị minh chủ trên nhã gian kia cắn răng kể tiếp.

"Vì để giao chiến với Lý Tương Di, Địch Phi Thanh không tiếc hãm hại sư huynh của y là Thiện Cô Đao dụ y đến đông hải quyết chiến với mình "

"Rốpppp"

Địch Phi Thanh bóp nát chén trà trong tay.

"A Phi bình tĩnh bình tĩnh, chỉ là kịch là kịch "

Phương Đa Bệnh vội ngăn Địch Phi Thanh lại.

Cảnh tượng thành Dương Châu đã thay đổi thành sa mạc đầy cát, Lý Tương Di mặc chiến vào màu trắng đỏ đôi mắt đỏ hoe ôm lấy thi thể của sư huynh mình không ngừng rơi lệ.

"Sư huynh..sư huynh.."

Dù người trên đài đeo mặt nạ chỉ lộ một đôi mắt, nhưng giọng y rung rẫy nghẹn ngào, đôi mắt đỏ hoe bất giác khiến người cảm động theo.

"Năm đó ở Đông Hải trời đất tối đen, mưa gió bão bùng, Lý Tương Di một mình đến thuyền của Kim Uyên Minh giao chiến với Địch Phi Thanh. Hai người đánh đến người sống ta chết bất phân thắng bại. "

Kỳ Kỳ là Haqimi đáng yêu nhất. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ