Cả hai ra đến phía sau hậu viện gặp được người diễn thuyết kia cũng không hỏi được gì.
"Hai vị ta học nghệ không thành chỉ thích đi diễn thuyết nhưng mà sư phụ ta có lẽ biết gì đó " Thuyết thư tiên sinh nói.
"Sư phụ ngài?"
"Là Không Giới đại sư hiện tại sư phụ ta đang ở chùa Linh Sơn trên núi Đà gần đây. Nếu hai vị thật sự muốn hỏi có thể đến đó tìm "
"Đa tạ tiên sinh "
"Liên Hoa vậy chúng ta đi tìm Không Giới đại sư đi." Thành Nghị muốn tranh thủ đến đó hỏi thăm.
"Được "
Khi cả hai đến chùa Linh Sơn thì trời cũng đã về chiều, từng áng mây đỏ vàng xen kẽ nhau tạo thành một bầu trời rực rỡ nhưng lại mang nét bình yên và tĩnh lặng.
"Sư thầy Không Giới đã rồi đi rồi sao "
Thành Nghị có chút thất vọng, đi chậm một bước rồi.
"Có muốn đuổi theo không có lẽ ngài ấy đi không xa " Lý Liên Hoa ánh mắt tốt nhìn thấy phía xa xa bóng dáng của một vị hòa thượng đang khất bộ.
Nếu dùng khinh công đuổi theo có thể kịp.
"Thôi bỏ đi, Không Giới đại sư rời đi có lẽ là tránh gặp mặt ta. Đã vô duyên hà tất cưỡng cầu " Thành Nghị lắc đầu từ chối.
"À khoang đã thí chủ. Đại sư có để lại đồ vật cho hai vị. "
Một vị tiểu hòa thượng chạy theo khi hai người định xuống núi.
"Cái này"
Mỗi người cầm trên tay một sợi chuỗi hạt khó hiểu .
"Đây là chuỗi hạt của cây bồ đề được đại sư trì niệm, Không Giới đại sư nói tiểu tăng hãy giao cho hai vị khách đến hành hương có gương mặt giống nhau. Ngài nói thời cơ đến tự nhiên có thể quay về không cần cưỡng cầu " Khi Thành Nghị đi vào chùa đã cởi mũ hạp xuống, tiểu hòa thượng thấy gương mặt hai người giống nhau mới nhớ đến lời đại sư đã dặn hôm nay.
Thành Nghị nghe hiểu ý của đại sư tự nhiên vui vẻ trong lòng. Biết bản thân còn có thể quay về khiến Thành Nghị buông xuống được gánh nặng trong lòng.
"Đa tạ đại sư "
Cả hai theo đường cũ mà quay về lại thành trấn thì trời cũng đã tối, từng gian hàng buổi đêm cũng đã sáng đèn.
Phương Đa Bệnh sau mấy tháng trời vẫn không từ bỏ tìm Lý Liên Hoa hôm nay Hồ Ly Tinh ở trong khách điếm đột nhiên sủa in ỏi vào một cái bàn khiến Phương Đa Bệnh không khỏi suy đón liệu Lý Liên Hoa có từng đến đây không.
Hồ Ly Tinh chạy ra ngoài Phương Đa Bệnh cũng chạy theo nó cuối cùng chạy ra khỏi thành đến bến tàu.
Trước mặt là một con thuyền lớn kiểu dáng độc đáo.
"Này hoa văn gì đây "
Phương Đa Bệnh nhìn hoa văn trên thân tàu bật cười. Một con mèo nhỏ ngồi trên lá sen bị một bông hoa sen trêu đùa.
Lại nhìn hoa văn khác, con mèo nhỏ bắt đầu phản công vươn móng vuốt nhỏ muốn cào hoa sen kết quả cào không được còn bị rơi xuống lá sen bên dưới.
BẠN ĐANG ĐỌC
Kỳ Kỳ là Haqimi đáng yêu nhất.
FanficĐoản văn viết tùm lum không có mục đích. Độ dài không rõ có hứng là viết. P/s: Viết cho Kỳ Kỳ và đồng nhân mấy phim của Kỳ Kỳ, ai không thích xin đừng vào cảm ơn ạ.