Kỳ Kỳ Bảo Bảo Xuyên Không Rồi 18

161 23 1
                                    

Cổ Lâu di chuyển chậm hơn nữa bọn họ cũng không gấp gáp nên cứ từ từ thong thả mà đi.

Cạch

"Môn chủ"

Thành Nghị đang ngồi ở phía sau đuôi thuyền chỗ gốc cây lớn câu cá, Hồ Ly Tinh thì ở bên cạnh cậu ngủ nghe thấy tiếng động cả hai liền quay lại nhìn.

Là Thạch Thủy Bạch Giang Thuần cùng Kỷ Hán Phật đến.

Bọn họ biết được tin Phương Đa Bệnh tìm được môn chủ cũng từ chỗ Kiều Uyên Vãn hỏi được manh mối mà tìm đến đây.

Vừa lên thuyền thì nhìn thấy thanh niên mặc y phục màu xanh nhạt đang nhàn nhã dựa vào gốc cây câu cá. Mái tóc dài được búi lại một nữa cố định lại bằng một cây trâm vàng.

"A cá của ta "

Thành Nghị phản ứng lại là cá của cậu vuột mất rồi vội kéo cần câu lên.

Lúc nãy hiếm lắm mới có một con cá ngốc đến gần mắc câu còn chưa kịp kéo thì ba người này đến làm cá chạy mất rồi.

Ba người Thạch Thủy nhìn thanh niên trước mặt, đây không phải là môn chủ.

"Ừ đúng rồi, ta không phải môn chủ các người "Thành Nghị tựa như hiểu được suy nghĩ trong mắt ba người "Đã có mắt nhìn hơn rồi "

'Khụ"

"Liên Hoa có người đến tìm huynh này "

Thành Nghị thu dọn cần cầu "Hồ Ly Tinh vào nhà thôi. "

"Không câu nữa à "

Lý Liên Hoa lúc ba người Thạch Thủy đến đã biết nhưng trên tay y còn đang có việc nên không thể ra.

"Không câu nữa cá chạy hết rồi, đều do Tiểu Hắc hết " Thành Nghị nhìn bọn họ nghĩ nghĩ "Ta đi ngủ, buồn ngủ rồi "

"Môn chủ."

"Vào nhà đi, ta pha trà mời mọi người"

Cổ lâu này gần đây có quá nhiều người đến tìm rồi.

Bạch Giang Thuần , Kỷ Hán Phật và Thạch Thủy ngồi đối diện không biết phải nói thế nào.

"Môn chủ..người hiện tại "

"Ta sống tốt lắm, bản thân khỏe mạnh có một đệ đệ, có người thân có nơi để về " Lý Liên Hoa mỉm cười nói " Giang Thuần, Hán Phật, Thạch Thủy chuyện cũ đã qua thì cứ để cho nó qua đi, đừng sống trong quá khứ nữa, ta không để trong lòng nữa"

"Môn chủ. Chúng ta có lỗi với người, chúng ta nếu khi đó đủ chính kiến hơn, nếu.."

"Các người "

"Nếu chỉ đến đây để nói chuyện đó thì không cần phải đến đâu. " Thành Nghị thật sự nghe không nỗi nữa, cậu vốn muốn đi ngủ chạy lên tầng trên nhưng vì khát nước nên lại chạy xuống lấy kết quả thấy được mấy người cũ này lại đến làn phiền Lý Liên Hoa " Liên Hoa thật sự không để ý, y đã đi qua quá khứ rồi chỉ có các người còn sống trong đó thôi. Cái các người không đối diện được chính là bản thân các người. Đến đây chỉ để xoa dịu nó thôi "

Cậu nói một câu dài đem những gì mà ba người kia cố gắng chôn dấu đều lôi lên cả.

"Chúng..ta "

Kỳ Kỳ là Haqimi đáng yêu nhất. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ