Chị gái của Lý Thái Dung và cô bé kia cũng không ở lại ăn tối mà chỉ đến giữa chiều khi đã vơi nắng thì cũng về nhà. Trước khi về chị anh còn cắt rồi ngâm muối chỗ cà pháo khi sáng mang tới, dặn là chốc nữa phải vớt ra ngay kẻo tóp hết cả cà. Lý Thái Dung nghe chị lảm nhảm vài lần mãi cũng thấy nhức đầu, anh bế đứa cháu trên tay mà miệng cứ bĩu ra. Trịnh Tại Hiền trên nhà vẫn hì hục nấu cơm tối, mùa hè oi bức mà cậu vẫn cứ ở trong bếp không phiền hà gì. Chị gái Thái Dung đi ra đến cửa rồi mới sực nhớ ra gì đó, chị gọi với vào." Chị về đây, cậu Hiền ở lại nhé."
" Vâng, chào chị."Cậu ló đầu ra chào lại, vẫy vẫy tay tạm biệt với thằng cu Gấu đang được cậu nó bế trên tay.
" Cậu ở gần thì nhớ thi thoảng ngó qua thằng Dung hộ chị nhé, nó lười quá nhà chị sợ nó nằm mãi lại mềm cả người."
" Vâng."
Trịnh Tại Hiền cười lõm cả má, sau khi nghe tiếng chân lịch bịch mất hẳn sau hành lang thì mới quay lại với bát cà pháo muối xổi trong tay.
Chị của anh cũng chưa về ngay, mấy người họ đứng dưới sảnh toà chung cư nói chuyện một lúc. Cô bé học sinh thì chơi với thằng cu Gấu, Lý Thái Dung và chị đứng chắp tay sau lưng như cụ non nhìn chúng nó.
" Tuần sau mẹ thắp hương rằm."
" Em biết rồi, em định giữa tuần này về nhà đến đầu tuần sau ."
" Ừ, này."Lý Thái Dung quay ra, chị gái anh nghiêng nghiêng đầu nhìn em trai một lúc rồi bảo.
" Thế đã có mối nào chưa hử ?"
" Mối nào ? Chả có ma nào thèm ngó!"Thái Dung đùa cợt đáp, nếu mà mấy cô đồng nghiệp trong trường anh mà nghe được chắc tức lắm đây. Người ta cũng có ngó nhưng mà với anh thì không đáng kể !
Chị anh nghe vậy thì bĩu môi dài cả thước, giọng lúc cao lúc thấp bảo.
" Người ta có ngó mày thì mày cũng chẳng để ý."
Hai đứa trẻ con chạy ù lại, chị gái anh dang tay đón lấy con trai đang mướt mải mồ hôi mà mồm vẫn cười toét.
" Không chơi với cô nữa, cô cứ bắt nạt con."
Chị gái anh lấy khăn trong túi ra lau mồ hôi cho nó, vẫy tay gọi con bé học sinh lại chuẩn bị đi về. Trước khi đi vẫn còn dặn.
" Này, có ai thì đưa về cho bố mẹ đỡ lo. Ai cũng được, chị sang tai cho."
" Ơ, đã bảo là làm gì có ai ."Con bé học sinh cười ầm lên, 'eo' một tiếng rõ to. Nó vừa đi vừa gào lên rằng.
" Ai bảo là thầy không có ai, có anh công an rồi thì cần thêm ai nữa !"
" Ơ cái con bé này !"Nó cong chân lên chạy, khúc khích cười. Lý Thái Dung mặc kệ nó, anh chậm rãi đợi thang máy để lên nhà . Tại Hiền đã nấu xong cơm, cậu đang chống cằm ngồi chờ anh lên ăn, tiện thể cũng bật quạt để cho cơm canh nguội bớt.
" Chưa ăn à ?"
" Không, em đợi anh lên."Anh ừ hử, tay lật cái đĩa đang úp trên bát ra.
" Úi chà, cậu muối xổi cà rồi à ?"
Cậu cười cười.
" Vâng, em xem trên mạng . Chả biết có ngon không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
𝐉𝐚𝐞𝐲𝐨𝐧𝐠 | Tất xanh và má lúm
FanfictionLý Thái Dung chuyển đến một khu mà ai ai cũng đi đôi tất màu xanh lè. cover by : Jay Chừn