Chương 1: Ký ức gia đình

234 29 0
                                    

Trong cái im lìm của đêm tối ở làng Lá, Naruto nhoài người khỏi khung cửa sổ hướng về màn đêm bên ngoài. Ánh trăng dịu dàng chiếu sáng, làm nổi bật những dáng cây uốn lượn như những người bạn đồng hành thầm lặng, tạo ra một cảm giác yên bình.

Mỗi ánh sáng từ những vì sao trên bầu trời đều đặc biệt, nhưng nó cũng mang theo một cảm giác bồi hồi, gợi nhớ về kỷ niệm vàng son của quê hương và gia đình. Cảm giác ấm áp này lan tỏa khắp nơi, nhắc nhở về những thời kỳ thơ ấu đáng nhớ, khi Naruto còn là cậu bé mồ côi cha mẹ, là quái thai trong mắt những dân làng thì đã luôn lang thang trên những con đường đầy đất cát này.

Naruto bước ra khỏi chiếc giường nhỏ, cảm nhận từng bước chân đi trên sàn nhà cũ kỹ, xập xệ nhưng ấm áp và quen thuộc. Hơi thở của cậu trở thành một phần của không gian này, khiến căn phòng nhỏ, nếu không muốn nói là chật hẹp đến đáng thương, trở nên có hơi người hơn.

Trong khi đó, Sasuke đứng trước ngôi nhà của gia đình Uchiha, nhìn vào từng chi tiết của căn nhà quen thuộc này như muốn khảm phần quen thuộc này sâu trong tim. Cảm giác trở về nơi mình thuộc về, nơi mà từng góc nhỏ đều mang theo những ký ức đầy đau thương khó tả xiết bao.

"Itachi..." Khẽ bật thốt ra cái tên tưởng chừng đã hóa thành hư vô trong tâm trí của mình, Sasuke hơi mím môi sau đó lại thở hắt ra như muốn thông qua đó giải tỏa tâm trạng. Bước chân có phần vội vàng hướng vào trong nhà. Trời đêm chưa bao giờ rực rỡ như thế trong mắt hắn, hắn tìm thấy hi vọng rồi.

Ánh sáng mặt trăng làm nổi bật gương mặt lạnh lùng của Sasuke, làm nổi bật ra những góc khuất của tâm hồn anh. Những hình ảnh về gia đình, về quá khứ, về những lúc hạnh phúc và đau buồn hiện ra trong trí óc, nhưng đều làm cho anh cảm thấy sống lại.

Ở một nơi khác trong làng, Sakura ngồi trong căn phòng nhỏ của mình, nhìn ra khung cửa sổ mở khẽ. Bóng đêm êm đềm kèm theo hơi gió nhẹ nhàng làm cho cô cảm thấy bình yên và an tâm.

"Con gái, đến ăn cơm đi." Tiếng gọi của bố cô vọng lên từ góc bếp, mang theo hơi ấm của gia đình và tình thân. Mỗi từ ngữ, mỗi âm thanh đều là một lời nhắc nhở về những khoảnh khắc đẹp và ký ức thuở xưa.

Bước chân nhỏ dậm nhẹ xuống sàn, mỗi bước chân là mỗi bậc thang xúc cảm. Xong rồi, chẳng kiềm được nữa. Nơi khóe mắt ánh lên tia nước rồi nhẹ nhàng bao quanh khuôn mặt nhỏ, há miệng đáp lại bố "Con xuống đây ạ.", chợt nhận ra bản thân vẫn còn cơ hội. Xin người đừng tước đi giấc mơ của con.

Ba người bạn thân đã trở về quê hương của mình, mỗi người mang theo những ký ức và cảm xúc riêng biệt về quá khứ và tương lai. Sẵn sàng cho một hành trình mới, họ chuẩn bị bước vào những thử thách và phong ba bão táp của cuộc sống ninja.

"Chúng ta hãy cùng nhau đối mặt với mọi thử thách, như một gia đình, như một đội." Naruto khẽ nói, giọng nói chứa đựng sự quyết tâm, vươn bàn tay nhỏ bé ra khỏi khung cửa sổ như muốn bắt lấy cái gì xa vợi mà gần gũi ấy. 

[Sasunaru] Cõi MơNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ