9

65 14 4
                                    

Ngay khoảnh khắc chạm thẳng mắt anh, người em chợt bủn rủn lần nữa, chân cứ như mất sức mà lần nữa ngã thẳng vào lòng anh, ngon, à không em nhầm. Trời ạ, sao lại có một người đẹp hoàn mĩ đến mức hớp hồn người khác đến như vậy.

Ồ, cái cục bông ngốc xít này sao cứ thích chui vào lòng anh ấy nhỉ, thôi thì anh ôm nốt lần này thôi nhé, nếu không thì anh sẽ không nhịn được mà nhấc bổng em lên mà cưng nựng trước bao nhiêu người đấy.

Choàng tay qua vai em để em dựa hẳn vào lòng, anh nhẹ nhàng khẽ nói: "Nhóc ngốc, chân em có vẻ trật rồi, để anh cõng em xuống phòng y tế ".

Chưa bắt kịp tình hình lúc này, em lúng túng không biết trả lời anh sao. Thật tình, em bị chân chứ đầu óc có bị va chạm đâu mà sao bây giờ lại thấy cứ ong ong hoa mắt hết cả lên, ừ thì được crush cõng không khoái mới lạ.

Không chờ em đáp lại, anh lập tức quay lưng bắt lấy cánh tay em choàng qua cổ rồi nhấc cả người em lên, động tác vô cùng thuần thục và nhanh chóng. Chứng kiến sự việc diễn ra vừa rồi, những người xung quanh đúng hóng nãy giờ cũng biết điều mà né sang tạo đường cho anh đi, còn chị lớp trên kia từ lúc thấy anh cũng chẳng dám hó hé thêm lời nào nữa.

Thấy em cứ cúi gầm mặt vào hõm cổ, anh không nhịn được mà thầm cười khẽ, ngại mà cũng dễ thương nữa.

"Ôm chặt vào không là té đó nha ".

Từ lúc quen anh, em đã gặp kha khá trường hợp về việc bị nhiều người nhòm ngó nhưng thật tình em lại chẳng thể quen được với điều đó nên giờ đây em không dám ngóc đầu mình lên, cứ thế mà nghe lời, tay cũng dần ôm anh chặt hơn.

Cảm nhận được hành động đáng yêu ấy, anh hài lòng mỉm cười rồi cứ thế cõng em xuống phòng y tế trước hàng ngàn ánh mắt dao găm vì ghen tị.

" Chuyện ở đây nhờ mày giải quyết hộ tao nha Miran. À sẵn tiện xin nghỉ giùm tao những tiết còn lại luôn nha. "

" Ừm, được rồi ". Cô trả lời với một giọng điệu không mấy hài lòng lắm.

.

Đi một hồi em bây giờ mới dám ngóc đầu lên nhìn khung cảnh phía trước, má ơi nó cao dã man. Mặc dù em rất sợ độ cao nhưng trường hợp này thì là ngoại lệ. Nhìn từ đây em còn có thể thấy rõ bờ vai rộng lớn của anh, đằng sau mà cũng toát lên sự đẹp trai nữa, lạ thật.

Nhưng rồi em cảm nhận hơi ấm này thật quen thuộc, em đây là lần đầu em được anh cõng mà sao lại cảm tưởng như đã từng trải nghiệm qua chuyện này vậy nhỉ. Là dejavu sao ?

Em thầm nghĩ, nhưng lại gạt điều đó qua nhanh chóng, vì giờ đây thứ khiến em hoàn toàn mê mẩn đắm chìm nghĩ đến là mùi hương từ anh đang ngào ngạt đung đưa xung quanh cánh mũi em.

" Thơm thật đấy ".

" Hửm, em nói gì cơ "

!!!! Chết, em lỡ mồm.

" À không, à thì chuyện vừa rồi...cảm ơn anh nhiều ạ "

" Không gì đâu, em không sao là được. Mà em lên đây để làm gì thế, lớp em ở tầng 1 lận mà".

Không Thể Với Tới - SooKaiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ