Chương 47

241 15 1
                                    

Edit: Leia

Sang đầu xuân cả Lương Tâm Trừng lẫn Hạ Viễn Hàng đều lần lượt vào đoàn phim mới, một người đi phương nam, người còn lại ở Bắc Kinh.

Mấy tháng xa cách sau đó bọn họ chỉ có thể dựa vào WeChat, điện thoại và video call mỗi tối để duy trì liên lạc. May mắn là cả hai vẫn giữ đủ nhiệt tình cho công việc, dù không được trực tiếp thấy mặt nhau, chỉ cần nghĩ mình đang cố gắng vì mục tiêu chung là không ai còn cảm thấy quá khó khăn nữa.

Trung tuần tháng 5, bộ phim《 Túy Kim Lăng 》tổ chức lễ công chiếu lần đầu tại Nam Kinh. Đây là bộ điện ảnh đầu tiên Lương Tâm Trừng thủ vai chính, bản thân cũng đặt vào đó rất nhiều kỳ vọng. Cậu đã sở hữu giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất trong tay, tuy không quá trông cậy lần này có thể nhận giải nam chính xuất sắc nhất nhưng vẫn rất chờ mong vào thành tích doanh thu phòng vé.

Hạ Viễn Hàng không thể đích thân đi Nam Kinh tham gia buổi chiếu đầu tiên nên lựa chọn cách thức khác để cổ vũ Lương Tâm Trừng. Buổi tối đầu tiên《 Túy Kim Lăng 》công chiếu trên cả nước, Lam Phong Tình khoe cuống vé xem phim trên Weibo cá nhân, lần lượt tag tên Hạ Viễn Hàng và Lương Tâm Trừng: "Cảm ơn Tiểu Hạ @Hạ Viễn Hàng đã bao rạp mời tất cả mọi người cùng đi xem 《 Túy Kim Lăng 》, Tâm Trừng @Lương Tâm Trừng diễn xuất rất tuyệt, thể hiện cực kỳ sinh động vai cậu chủ Lâm khiến người xem kinh ngạc không thôi, ai chưa xem mau mau đi xem đi, tuyệt đối không uổng tiền vé."

Bài đăng Weibo này không nghi ngờ gì đã bơm thêm máu gà cho đông đảo người hâm mộ và quần chúng, bản thân Lương Tâm Trừng cũng thấy bất ngờ, bèn gọi điện cho Hạ Viễn Hàng: "Anh bao rạp cho em à?"

"Ừ, mời vài người bạn đi xem, ai cũng khen em diễn tốt."

"Em nhìn thấy chị Lam đăng Weibo..."

"Ừ, chị ấy bảo em diễn tuyệt lắm, thần tượng của em khen em không dứt miệng đấy."

Lương Tâm Trừng được khen đến đỏ mặt: "Thế anh thấy sao?"

"Đương nhiên anh cảm thấy cục cưng nhà anh lợi hại nhất. Diễn xuất của em rất tốt, nhân vật cũng thích hợp, may mà trước kia anh không tranh vai với em, chỉ có em mới đủ khả năng khiến vai diễn sống động đến thế thôi."

"Khen mượt ghê."

"Anh chỉ nói sự thật."

"Rồi rồi, em biết rồi, anh đừng tâng bốc nữa em ngượng lắm."

Hạ Viễn Hàng bật cười, không trêu cậu nữa mà dời đề tài. Anh đích xác chỉ nói lời thật, tuy Lương Tâm Trừng không xuất thân từ trường lớp chính quy nhưng rất nỗ lực học tập, kỹ thuật diễn không ngừng tiến bộ lại luôn tìm kiếm phong cách cá nhân thích hợp. Cậu đối xử cẩn thận với từng vai diễn, đương nhiên rất xứng đáng với lời khen ngợi, thậm chí còn xứng đáng nhận được những thứ tốt đẹp hơn thế.

Cuối tháng 5, Hạ Viễn Hàng xin nghỉ một ngày ở đoàn phim, cầm theo tài liệu đã chuẩn bị đi đến công ty quản lý Lương Tâm Trừng một chuyến.

Chờ đợi hơn nửa tiếng đồng hồ anh mới được gặp mặt Vu Minh Tu trong phòng chủ tịch. Thư ký bưng cà phê tiến vào, Vu Minh Tu ra hiệu cho anh ngồi xuống: "Ngại quá, vừa nãy có chút việc, để cậu đợi lâu rồi."

[Edit/Done] Đuổi Theo Ánh SángNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ