Ăn bữa tối xong, Lục Hằng rửa chén trong bếp, Tần Vũ không trả lời câu anh ta nói buổi chiều, giống như giả vờ không nghe thấy để cho qua vậy. Anh ta vừa rửa chén vừa ngâm nga, không trả lời kỳ thật là đáp án tốt, chứng minh Tần Vũ cũng không không phản cảm anh ta, nói không chừng cũng đang suy xét chuyện này.
Tần Vũ đang lau bàn ở phòng khách, lúc đem giẻ lau vào thì bị Lục Hằng gọi lại.
“Này, em suy xét xem hai người chúng ta có thể thử không?” Lục Hằng cũng không phải quá nóng vội, có điều anh ta vẫn muốn nhìn phản ứng của Tần Vũ một chút.
Tần Vũ cười, dựa vào mép bồn rửa chén nhìn thẳng anh ta, “Thử? Thử thế nào?”
Lục Hằng bỏ chén xuống, tháo bao tay đi đến trước mặt Tần Vũ, cúi đầu nhẹ nhàng chạm ngoài miệng anh một chút, rất nhanh đã rời đi, “Thử như vậy nè, có cảm giác hay không?”
Tần Vũ li3m li3m môi, đột nhiên giữ chặt cổ Lục Hằng nhướn người qua, lại dán lên trên môi anh ta, so với cái hôn hồi nãy hơi lâu hơn một chút, nhưng cũng chỉ là nhẹ nhàng chạm vào mà thôi.
Anh buông Lục Hằng ra, tự mình lui về phía sau một bước, khoát tay đi ra ngoài: “Thử qua rồi, tạm thời không có cảm giác.”
Lục Hằng nhún nhún vai, đứng thẳng người tựa vào nụ cười kia, rất tốt, cũng chỉ là tạm thời không có cảm giác.
Tần Vũ trở về phòng mình thu dọn hành lý, qua vài ngày nữa chính là ngày 1 tháng 5, trường học nghỉ ba ngày. Anh lại xin thêm hai ngày nữa, cần về quê liên hệ trường học bên kia một chút, gặp mặt thử. Công việc bên này đã đang trong thời gian bàn giao nên không cần anh bận tâm nhiều.
Lục Hằng rửa chén xong đi ra, tựa vào cửa phòng ngủ anh gõ cửa: “Kỳ nghỉ dài ngày tính sao? Em có muốn đi du lịch cùng nhau không?”
Tần Vũ nhìn anh ta một cái, “Vé máy bay đã đặt xong, em phải về nhà, 5 ngày mới về lại.”
“Thật đáng tiếc.” Lục Hằng tiếc nuối nói.
Tần Vũ cười cười, không nói gì.
Sau khi Lục Hằng rời đi, anh đóng cửa lại, chậm rãi lấy hai chiếc áo khoác từ trong tủ quần áo ra.
Anh vừa rồi không nói dối, xác thực không có cảm giác. Cũng không động t1nh như mỗi một lần cùng Trần Trạch hôn môi, trong lòng ngay cả một tí chấn động cũng không cảm nhận được. Anh vỗ vỗ mặt mình, sao lại nhớ tới người kia, rõ ràng đã hơn một tháng không gặp, còn tưởng rằng đã sắp quên mất rồi.
Mấy ngày kế tiếp hai người đều không nói ra chuyện ngày đó, vẫn giống như bạn bè bình thường ở chung. Lục Hằng đang chờ Tần Vũ suy nghĩ, nhưng Tần Vũ căn bản không nhớ tới chuyện này, sau khi anh về nhà còn phải làm rất nhiều việc. Về phần có muốn cùng Lục Hằng phát triển hay không, chờ trở về lại chậm rãi suy nghĩ, không vội vào lúc này.
Ngày về nhà, Lục Hằng muốn tiễn anh, bị Tần Vũ từ chối, “Nơi này em quen thuộc hơn anh đấy.”
Lục Hằng đứng ở giữa phòng khách nhìn Tần Vũ đổi giày, thấy Tần Vũ muốn ra ngoài bỗng nhiên gọi anh lại, “Tần Vũ.”
BẠN ĐANG ĐỌC
[Thất niên chi dương] - [Thiên kim bất mại]
Romance24 chương + 10 phiên ngoại Tần Vũ quen biết Trần Trạch mười năm, yêu nhau bảy năm. Khi gia đình, người thân, sự nghiệp, mọi thứ đều không còn là trở ngại, thì Trần Trạch lại ngoại tình... LƯU Ý: công ngoại tình nhưng chưa lên giường với tiểu tam, nê...