Ngày gì ?

82 6 0
                                    

Em vui vẻ đi tìm Seungmin . Nhưng .... Seungmin đâu ? Chắc ảnh ra ngoài mua đồ rồi . Jeongin bắt đầu đi khắp nơi để tìm anh . Đến những nơi em với anh hay đến như là khu vui chơi , quán cafe MongFox . Chẳng hề thấy anh ở đấy . Em chạy đến khắp nơi . Nghĩ rằng anh đến siêu thị nên chạy đến những siêu thị hai người đến . Những chỗ hẹn hò lãng mạng cũng chẳng có . Bất chợt một dòng suy nghĩ xuất hiện trong đầu em , em chẳng muốn nghĩ đến nhưng rồi cũng phải thử. Em đến nơi thì có một ngôi nhà đổ nát hoang vu và hẻo lánh . Em thấy Hyunjin với Yongbok đang đứng đấy . Hyunjin thì khóc rất nhiều . Yongbok thì luôn ân cần dỗ bạn lớn .
Jeongin : hai anh có thấy anh Seungmin không ạ ?
Hyunjin đau buồn nói hơi lớn .
Hyunjin : SEUNGMIN MẤT CÁCH ĐÂY 3 NĂM RỒI !
Jeongin : anh là đang đùa em à . Hôm qua em vẫn thấy ảnh nằm cạnh ôm em mà ....
Yongbok : Seungmin đã mất rồi Jeongin.
Ừ nhỉ ? Anh ấy đã mất sau 1 ngày kỉ niệm 1 năm của cả hai . Con cũng đã 3 tuổi . Nhưng em không biết một điều rằng em đã bị tâm thần . Bệnh này khiến em bị ảo giác ra Seungmin . Thật đáng ghét mà . Mọi người vẫn hay bắt em uống thuốc . Lần nào cũng hỏi thuốc gì nhưng mọi người bảo bác sĩ nói cần phải uống.


Một buổi sáng thứ bảy xx/xx/xxxx . Một cặp đôi song tính nam nắm tay nhau đi trên phố Seoul . Hai người nắm tay nhau đi hết phố này đến phố nọ . Nhìn họ đẹp đôi đến lạ . Nhưng tại sao , người cao hơn lại ngã ? Tại vì người đó bị xe tông . Che chắn cho người yêu bé nhỏ đang mang một sinh linh .  Xe  tông mạnh đến nỗi văng xa đập đầu mạnh vào cột đèn . Mọi người không cứu giúp mà còn đứng đó chế nhạo họ là người người phá hỏng thế hệ . Chê cười và mặc kệ những hơi thở yếu ớt kia . Giờ đây chỉ có mỗi em là người bảo vệ anh . Trước thì anh là người luôn bảo vệ em còn bây giờ chỉ có một mình em , một omega bé nhỏ đứng lên bảo vệ anh , đối phó với họ . Mặc dù đã gọi cấp cứu nhưng vẫn chẳng kịp . Anh đã qua đời , còn em bước qua anh . Một người nửa này , một người nửa kia . Sau hôm anh mất thì em như người mất hồn . Mắt thâm đen . Tay chân bủn rủn đi không vững . Một hôm trong lúc em dọn nhà thì tìm thấy một bức thư tay của ..... Seungmin viết cho em .
Seungmin to Jeongin:
Jeongin! Em có biết anh yêu em đến nhưng nào không ? Yêu đến điên dại , yêu đến điên cung . Em hiu mà đúng ch ? Nếu anh chết thì em c hãy m lòng vi ngưi khác mc dù yêu anh đến nhưng nào . Nếu anh chết trưc khi cho em đi Pháp thì hãy kiếm mt ngưi có th dành chọn tình yêu cho em và cho em đi Pháp . Sng hạnh phúc và không đưc đau bun . Luôn gi sc kho tt . Hãy quan tâm bn thân . Yêu thương mọi ngưi hơn . Đc bit là luôn phi gi trạng thái tt , không đưc gi trạng trái xu nghe chưa ? Sau khi anh chết thì tt c gia tài đu dành cho em hết . Không đưc quan tâm ngưi khác hơn bn thân . Đc bit là anh . Phi ưu tiên bn thân lên hàng đu . Luôn phi suy nghĩ yêu đi và vui v . Nếu anh chết thì anh vn s yêu em ! Gia đình anh mt t lúc anh bé nên em là ngưi thân duy nht ca anh . Anh quan trọng điu đó vì em là ngoại l duy nht ca anh . Em b đi thì ngưi luôn quan tâm em vn là anh . Anh s luôn dùng thân hình bé nh ca mình đ che chn cho em mãi . Có th nhng điu này chưa th nói hết ni lòng ca anh nhưng nhng ngày cui cùng ca cuc đi ..... Anh vn s yêu em .... Ch mt mình em mà thôi .... S chng có ngưi th hai đâu em ....
                                        xx/xx/xxxx
        ______KimSeungmin______

Giam cầm (ABO)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ