Chap 2

119 15 2
                                    

Trần Kha tìm một khách sạn bình thường ở trước, hiện tại túi tiền cũng chỉ có chút ít, không tiết kiệm không được đâu. Ngồi ở trên giường khách sạn, nhìn giới thiệu vắn tắt của tập đoàn Trịnh thị. Gia tộc Trịnh thị mở rộng công ty, tới nay thì mọi nơi đều có trụ sở công ty, xem ra phát triển cũng không tệ lắm, Trần Kha nhẹ nhàng nói.

Mở máy tính của khách sạn vào trang web Trịnh thị tìm hiểu, xem hoạt động gần đây nhất của công ty và hoạt động tuyển dụng. Xem nửa ngày, Trần Kha đem tình hình hiện tại của Trịnh thị đều nhìn một chút, đại khái cũng biết một ít, thông báo tuyển dụng chức vị cũng không ít, nhưng là mẹ Trần quy định chỉ có thể nói mình chỉ tốt nghiệp trung học, ai! Chỉ tốt nghiệp trung học, thì trong xã hội cạnh tranh khốc liệt này, chỉ có thể tìm được việc của một tên tép riêu.

What? Trần Kha nhìn thấy một thông tin tuyển dụng mới, cần người, yêu cầu: Nữ, cao: hơn 170 cm, bằng cấp: trung học, tính cách sáng sủa...... Mặt sau nội dung Trần Kha căn bản không nhìn kỹ, ha ha! Thật thích hợp với bổn tiểu thư, hắc hắc. Trần Kha cười như vợ bé, lập tức gửi e-mail, tận lực chờ đối phương liên lạc phỏng vấn.

Đang đợi Trịnh thị xí nghiệp liên lạc tới phỏng vấn, Trần Kha phải đi tìm nhà trọ thôi, không thể ở khách sạn mãi được, tuy nói không phải khách sạn sang trọng gì, nhưng cô chỉ có chút ít tiền, sao mà ở hoài được. Rốt cục ở ngày thứ tư tìm được một chỗ ở, hoàn cảnh cũng không tệ lắm, chủ cho thuê nhà là một đại thẩm, đồ dùng trong phòng đơn giản, nhưng mà đồ dùng hằng ngày đều đầy đủ hết, Trần Kha lập tức liền chuyển vào phòng trọ, giao tiền thuê nhà, dựa theo quy định trước mắt, chồng tiền trước ba tháng, tiền mới đó mà còn không tới một nửa, điều này làm cho Trần Kha vô cùng rầu rĩ.

Cho dù chỉ một lần cũng đủ mãn nguyện...... Một trận tiếng chuông di động vang lên. Tùy tay bắt máy "A lô"

"Chào cô, cho hỏi cô có phải Trần tiểu thư không?"

"Là tôi"

"Tôi là người thuộc phòng nhân sự của xí nghiệp Trịnh thị, thông báo với tiểu thư, sáng ngày mai, chín giờ đến công ty phỏng vấn, địa chỉ là XXX..."

Thật tốt, thông báo nhanh như vậy đã có, Trần Kha kiềm chế vui sướng trong lòng, bề ngoài ung dung thản nhiên nói:"Được, tôi nhớ rồi, ngày mai nhất định đến đúng giờ, cám ơn, chào cô"

"Chào" Đối phương khách khí ngắt điện thoại.

Ha ha! Ngày phỏng vấn cũng đã có rồi, có thể kiếm tiền được rồi, Trần Kha lộ ra bộ mặt mê tiền tươi cười. Trong mắt nhất thời xuất hiện hai cái $$.

Tuy nói Trần Kha là đại tiểu thư ngậm thìa vàng sinh ra, nhưng tính tình tham tiền cũng không biết di truyền từ ai mà ra, là một tên keo kiệt bủn xỉn có tiếng. Cùng người nhà ra ngoài thì nhất định không đem theo tiền, cùng bạn học đi chơi thì có thể không trả hóa đơn tuyệt đối sẽ không trả, chỉ có tình huống bắt buộc mới phải rút tiền túi ra. Bạn học đều cười cô là người 'vắt cổ chày ra nước' [ý nói keo kiệt], ôm tiền chôn chung với quan tài. Cho tới nay Trần Kha cũng không thèm để ý tới, như cũ làm theo ý mình. Cho nên lúc ấy rất nhiều bạn học đều nghĩ đến nhà cô có vẻ khó khăn mới có thể tạo thành tính cách hành động của cô như vậy, Trần Kha cũng lười đáp lại, cho nên toàn bộ bạn học thời trung học của cô đều cười cô, đặt biệt danh là 'cực phẩm vắt cổ chày ra nước'.

[Đản Xác] Tổng Tài Lạnh Lùng, Chờ Em Nói Yêu Tôi (Cover)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ