CHƯƠNG 6

121 16 1
                                    

Mọi việc trùng khớp lên ký ức một tháng trước, các cảm giác từ cơ thể cũng y như vậy. Điểm khác chính là buổi tối hôm nay Tuyền Duệ vô cùng tỉnh táo, cậu biết rõ mình đang làm gì, cũng hiểu rõ ai đang làm thế với cậu.

Một phút cuối cùng trước khi mê man, Tuyền Duệ đưa mắt nhìn di động, đã ba giờ sáng.

Sau đó, cậu liền ngủ thẳng một giấc tới sáng.

Ánh ban mai xuyên qua lớp rèm không kéo kín, len vào phòng, rơi xuống ga giường. Tuyền Duệ mơ màng tỉnh lại rồi chợt nhận ra mình đang nằm trong lồng ngực của một người đàn ông. Nhiệt độ ấm áp tỏa ra từ cơ thể, tay người kia còn đang để trên eo cậu.

Trước khi kịp hiểu ra tình huống trước mắt, Tuyền Duệ kêu lên một tiếng theo bản năng.

"A!"

Rồi cậu nhớ lại lí do hôm qua cậu chuyển tới đây.

Theo đó, cậu cũng nhớ ra vì sao mình lại nằm trên chiếc giường này.

Cuối cùng, cậu cũng nhớ ra tại sao mình lại ở trong trạng thái này.

Tiếng thét chói tai của Tuyền Duệ thành công đánh thức Khuê Bân.

Tim Tuyền Duệ đập rất nhanh, sau khi khôi phục tinh thần, cậu cảm thấy ngượng ngùng vì chuyện bé xé ra to, lại nhìn sang Khuê Bân, anh hơi nhíu mày, sau đó mở mắt.

Người tỉnh dậy trước thường phải đối mặt với các tình huống xấu hổ, thế nên đều muốn kiểm soát hoàn cảnh. Nào ngờ, sau khi cân nhắc, Tuyền Duệ tự thấy hợp lý liền hỏi một câu: "Mấy giờ anh bay?"

Khuê Bân nghĩ nghĩ rồi trả lời: "Ba giờ chiều."

"À!" Cậu khéo léo đưa đẩy, lựa lời chống chế: "Tôi sợ anh ngủ muộn."

Khuê Bân chỉ đơn giản "ừ" một tiếng, sau đó anh nhận ra mình lại đang ôm Tuyền Duệ, cơ thể liền cứng đờ một cách rất thành thật, rút tay về.

Hôm qua Tuyền Duệ ngủ bên trái, Khuê Bân ngủ bên phải. Mà hiện giờ, vị trí của Tuyền Duệ đổi sang bên phải, còn Khuê Bân lại cũng đang ngủ bên phải. Rõ ràng trước khi ngủ say, cả hai đều rất thành thật, còn cách nhau cả khoảng ở giữa, tại sao khi tỉnh dậy lại biến thành như vậy?

Những chuyện như thế này đương nhiên không thể giải thích rõ, sau khi Khuê Bân buông Tuyền Duệ ra, Tuyền Duệ giành được sự tự do liền xốc chăn xuống giường.

Có câu con người thường dễ xúc động vào ban đêm, hiện giờ xem ra đúng là như thế. Hôm qua rõ ràng bọn họ không hề uống rượu, nhưng tình huống lúc này thật chẳng khác nào hai người vừa trải qua một đêm say rượu làm loạn.

À, đương nhiên cậu không biết một tháng trước Khuê Bân có uống say không. Không uống say thì chắc hẳn cũng quá chén, bằng không sao người đẹp lạnh lùng như anh lại làm bậy cùng cậu chứ.

Còn suốt cả đêm...

Cũng may đêm qua trước khi ngủ, Tuyền Duệ giữ được chút tỉnh táo nên đã mặc lại áo ngủ, bằng không lúc này sẽ càng xấu hổ hơn.

"Mấy giờ rồi?" Người đang nằm trên giường bất ngờ hỏi một câu.

Tuyền Duệ nhìn quanh, tìm thấy điện thoại ở kệ tủ đầu giường, cậu cầm lên, đang chuẩn bị chạm vào màn hình thì di động đột nhiên sáng lên. Có người gọi tới, tên "Vũ Hiền" hiện lên trên màn hình. Tuyền Duệ không có chút ấn tượng gì với người này, cậu nhìn thời gian trên điện thoại, nói với Khuê Bân: "Chín giờ bốn mươi."

[CHUYỂN VER - GYURICKY] BẤT CẨN KẾT HÔN VỚI GIẤM TINH RỒINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ