Chap 7

78 8 0
                                    

Từ ngày hôm đó em gặp anh thì em cứ nhớ mãi câu nói mà anh nói mới mình là: "Anh tin chắc đó là con anh."

Nó cứ văng vẳng trong đầu em bây giờ em chỉ mong 2 anh lớn của mình giải quyết công việc trên đây cho nhanh để cho em về lại ngôi nhà ở ngoại ô chứ không phải là ở trong nơi gần trung tâm thành phố nó cứ ồn ào làm cậu khó chịu. Với em đang trong giai đoạn nhạy cảm và ốm nghén nên em thường hay khó chịu khi nghe những tiếng xe cộ trong khu dành cho giới thượng lưu này nó làm em nhức đầu lắm. Em bây giờ chỉ muốn về lại nhà nhỏ xinh của em thôi nhưng mỗi khi em nói về chuyện đó thì 2 anh lớn cứ tránh né 1 cách kì lạ.

-" Anh JiHoon ơi chừng nào anh mới cho em về lại ngôi nhà cũ vậy ở đây em không quen chán lắm." em đang nói chuyện với anh cả về việc đó thì.

-" Chan à! Bây giờ cái thái đó của em chưa ổn định nó cũng chỉ mới 6 tuần thôi à. Chưa thể về lại nhà đâu em ở đây với tụi anh đi. Để em 1 mình ở đó tụi anh không thể nào chăm sóc em được đâu." chưa đợi JiHoon trả lời thì đã nghe SeokMin trả lời thay anh.

-" Nhưng mà nơi đây đông đúc quá em không quen đâu mà. Em thích sống ở ngôi nhà kia hơn cơ. Nơi đây vừa ồn ào vừa nhìn là thấy được sự xa xỉ hơn thua của những người ngoài kia em không thích xíu nào." nghe em nói thế JiHoon cũng chỉ đằng nói với em.

-" Thôi không được giờ về đó ai chăm sóc em đây với lại bây giờ tụi anh công việc trên đây nhiều lắm không thể nào mà chạy đi chạy về để chăm sóc em đâu. Với lại bây giờ em còn đang mang thai bỏ em 1 mình ở đó anh không yêm tâm chút nào cả." nghe anh nói thế em đang tính nói thêm nhưng lại bị ngắt lời

-" Nhưng mà...."

-" Không nhưng nhị gì hết anh quyết định hết rồi không được cãi." em chỉ có thể ngặm ngùi nghe theo mấy anh nói thoi.

Em chỉ có thể lũi thũi đi vào trong bếp tìm trái cây nhưng mà tìm mãi sao không có. Em đang nghĩ hay là mình ăn hết ròi nhưng mà nào có hết đâu trái cây trong tủ nhiều lắm nhưng mà bây giờ em thèm là cherry cơ chứ không thèm gì hết á nên là em kiếm cớ để chạy ra ngoài đi mua sẵn đi dạo ngắm cảnh lun.

-" Anh ơi hình như nhà hết trái cây rồi em chạy đi mua. Sẵn em ngắm cảnh nữa xíu em về nhe." nghe em nói vậy JiHoon bèn thắc mắc nhớ rằng mình mua nhìu trái cây lắm mà sao giờ lại hết ròi.
===========================
Em đang trên đường chạy đi mua cherry thì gặp bóng ai đó quen lắm em cứ có cảm giác đi theo sau lưng của mình hoài à. Làm em cứ quay lại để nhìn nhưng mà nhìn thi không thấy ai hết thì em cũng đỡ lo hơn. Vì đợt này có 2 anh ở nhà nên là em ra khỏi khu nhà đó cũng dễ dàng hơn và em đi ngắm trời vì bây giờ gần đầu mùa thu ròi nên là lá cũng đang dần ngã màu để báo hiệu cho thấy thu về ròi.

Em cứ mãi lo ngắm nhìn đường đi mà không để ý ai đó đang nhìn em một cách hăng say lắm nhưng em đi một hồi đã đến siêu thị bán trái cây rồi. Nhưng mà hình như em quên 1 thứ gì quan trọng rồi. Đó chính là em quên đem tiền theo ròi bây giờ em đang xịt keo ngy trước cửa của siêu thị giờ quay về thì là 1 chặng đường rất xa nếu kêu anh SeokMin đem ra thù ảnh sẽ chở em về mà không cho em ngắm cảnh của thành phố mất. Đang đứng suy nghĩ 1 hồi thì có tiến nói cất lên.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jul 07 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

SAO TRỜINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ