32 | write

1.5K 166 11
                                        

" Anh ở lại thật đấy à? "

" Ừ. "

Đã 11 giờ khuya và Suna vẫn còn đang nằm gác chân trên ghế nhà em. Bát đũa ăn xong vẫn để đấy... là đợi em dọn chứ còn gì.

Em khoá cửa nhà cẩn thận rồi vứt tạm mấy cái bát vào bồn để mai rửa. Giờ em chỉ muốn thả mình xuống giường thôi.

Quay qua nhìn tên Suna vẫn còn đang nằm dài trên ghế nghịch điện thoại, em cảm giác như mình đang thật sự làm một người vợ ở cùng với một ông chồng lười biếng vậy.

Mặc kệ anh ta ngồi thảnh thơi, em vào phòng dọn lại cái giường bé tí của mình. Hôm nay đành phải cất mấy em gấu bông vào tủ để nhường cho anh gấu to hơn rồi.

Dọn dẹp gọn gàng xong em bỗng nghe thấy tiếng lạch cạch ở ngoài. Liền nghĩ rằng Suna đang nghịch cái gì đó, hoặc là đang chuẩn bị đi về chăng...?

" Ơ? "

Bước ra ngoài không thấy bóng dáng Suna nằm dài trên ghế nữa. Thay vào đó là một con cáo đang chăm chú rửa bát.

" Sao? Lần đầu thấy trai đẹp rửa bát à?"

Tắt vòi nước, tiện lau tay ướt vào áo rồi đi về phía em. Lười đến mức cái dáng đi cũng không thẳng... ấy thế vẫn cố nhấc được cái thân lên để rửa bát.

" Em nhìn này, tay của anh cảm giác không còn được đẹp nữa..."

Anh ta ôm lấy em từ đằng sau, đưa hai tay ra trước mặt em rồi than vãn.

" Để em rửa là được mà."

" Nếu thế thì tay em cũng sẽ xấu mất. "

" Nếu thế thì kiếm cô nào- "

Một cái dứt khoát vào môi, anh ta véo má em rồi cau mày.

" Cấm nói vớ vẩn. "

Em phì cười rồi gật đầu lia lịa, nếu không thì cậu bé trước mặt sẽ dỗi thật mất.

Sau khi bế em lên giường, Suna thẳng tay chỉnh điều hoà xuống mức thấp nhất. Thấy em bắt đầu than vãn chuyện tiền điện thì anh ta liền lấy máy ra chuyển tiền cho em. Nói rằng tiền điện tháng này anh lo.

Em thấy tiền liền sáng mắt nhưng vẫn muốn làm giá.

Đành dùng chiêu dỗi vô cớ, quay lưng lại với Suna.

" Sao thế? Sao lại quay lưng lại với anh? "

" Nhìn anh em không ngủ nổi. "

" Anh không đẹp sao? "

" ... "

Sau câu đó thật không thể nhịn được mà phải cười nhẹ một cái, nhưng rồi liền về lại trạng thái ban đầu.

" Cười gì thế? "

" Em không cười. "

" Anh nghe được rõ ràng. "

Suna vòng tay qua ôm em, kéo em nằm sát vào lòng mình.

" Em ơi, yêu anh không? "

" Không yêu. "

" Vì sao hả? Vì anh xấu sao? "

" ... "

" Anh xấu sao? Anh hỏi thật đấy? "

« 𝒎𝒚 𝒄𝒂𝒎𝒆𝒓𝒂, 𝒚𝒐𝒖𝒓 𝒆𝒚𝒆𝒔 » Suna Rintarou X Reader Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ