Chương 95: Mong đợi

211 5 0
                                    

[khoảng cách tạo nên vẻ đẹp]

Cùng Trần Độ chào tạm biệt, Tạ Ương Nam nhanh nhẹn thu dọn sách với bút, đeo cặp lên vai men theo hàng ngũ đi ra ngoài.

Buổi chiều Trì Thanh Yên nhắn tới một tin, nói là đã đến nhà rồi, thấy thời gian còn kịp, còn muốn tới đây đón cậu về nhà, Tạ Ương Nam sợ người nọ trở về đã rất mệt mỏi, không muốn để anh đến đón, nhưng Trì Thanh Yên lại nói, rất muốn nhìn thấy mình.

Quá phạm quy.

Con đường rợp bóng cây này hôm nay thật dài, bước chân mất đi vẻ bình thản thong dong thường ngày, Tạ Ương Nam cố gắng bình tĩnh, nhưng lại lén tăng tốc lướt nhanh qua từng người, tim đập càng lúc càng loạn, thình thịch, vô cùng mong đợi vì sắp được gặp lại Trì Thanh Yên.

Nhắc tới cũng thật kỳ lạ, mới mấy ngày không gặp, mà giống như đã qua rất lâu, lâu đến mức muốn được sà vào lòng anh cùng anh hôn môi.

Đại khái gọi là khoảng cách tạo nên vẻ đẹp đi.

Tâm tình háo hức đạt tới đỉnh điểm khi đi tới bãi đậu xe, nhìn thấy biển số xe quen thuộc.

Hắng giọng một cái, điều chỉnh lại nhịp thở do lúc đi có hơi gấp gáp, Tạ Ương Nam chậm rãi đến gần, gõ gõ cửa sổ xe ghế phụ, để người nọ mở khóa xe, vừa mới ngồi vào trong, đã bị người bên cạnh đè lên trên ghế dựa, một giây sau đã nghênh đón một cái hôn ấm áp.

Không phải là một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước, mà còn mang theo một chút mãnh liệt cắn nuốt chiếm hữu, như núi lửa phun trào không kiểm soát, biết rõ là rất nguy hiểm, nhưng lại không nhịn được muốn chôn vùi vào trong, cơn sóng lớn mê hoặc lòng người.

Ngón tay ma sát trên đôi môi ướt nước của người nọ, Trì Thanh Yên cụp mắt nhìn dấu răng nhợt nhạt bị mình cắn ra, nhẹ giọng hỏi: "Xin lỗi, có làm em đau không?"

Cằm bị người kia nắm lấy, Tạ Ương Nam không dám nhìn ánh mắt tràn đầy dục vọng của anh, nghiêng đầu nhìn cửa sổ phía trước, mất tự nhiên nói: "Không sao."

Bị tinh tế quan sát hồi lâu mới thả ra, người đàn ông ôn nhu giúp gài dây an toàn, chờ xe bắt đầu di chuyển, Tạ Ương Nam bình tĩnh lén nhìn Trì Thanh Yên.

Anh không mặc áo khoác cũng không đeo cà vạt, trên người chỉ có áo sơ mi trắng được thiết kế riêng, đôi chân dài mạnh mẽ dưới vô – lăng bị lớp quần tây căng chặt bao bọc, ánh mắt anh chăm chú, dáng vẻ lãnh đạm, ngoại trừ đôi môi nhiễm đỏ, còn những thứ khác thì giống như ngày thường.

Nhưng hiện tại Tạ Ương Nam sẽ không bị bộ dạng hiền lành của anh lừa gạt, cậu biết người đàn ông mình đang nhìn có bao nhiêu cấm dục, đằng sau lưng anh đầy rẫy ham muốn dục vọng.

Không tự chủ được lại bắt đầu mơ tưởng đem hồn bay đi, đợi đến khi xe ngừng trước đèn xanh đèn đỏ, Tạ Ương Nam mới bừng tỉnh hoàn hồn, "Chúng ta đi đâu vậy?"

"Trước tiên đi ăn cơm." Trì Thanh Yên nghiêng đầu liếc mắt nhìn cậu, đầy ẩn ý nói, "Còn những việc khác...về nhà tính sau."

Ám hiệu trong mắt không rõ ràng làm da đầu Tạ Ương Nam tê rần, nghĩ đến chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, đầu tiên là bất an siết chặt hai chân, nhưng sau đó lại xấu hổ có chút chờ mong.

[Đam mỹ/Edit/Song] Lừa gạt làm tình Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ