Chương 112: Bị ốm

317 2 0
                                    


(Chương cốt truyện)

[cư nhiên lại được quan tâm chăm sóc giống như vậy một lần nữa.]

Tạ Ương Nam phát sốt.

Tối hôm qua bảo hai anh em nhà kia cút xéo là thật chứ chẳng phải đùa, vốn đã đồng ý rồi thì cũng thuận theo mà làm thôi, sướng cũng đã sướng rồi, ngon ngọt cũng đã cho, nhưng chuyện này không phải cứ như thế mà kết thúc, nhất là khi nghĩ đến mình bởi vì tội lỗi và thật tâm muốn xin lỗi, không biết phải bù đắp như thế nào là đủ, nên đã nhượng bộ đến cùng, ngọn lửa mới vừa lắng xuống lại chợt bùng phát trở lại.

Nhưng da mặt của bọn họ dày như đít trâu, đuổi đến mấy cũng không đi, đành chịu thua sau đó ra điều kiện không cho phép bất cứ ai vào phòng ngủ của mình, còn bản thân ôm gối đắc ý ngủ.

Nhưng thật không may thời tiết mấy ngày nay thay đổi thất thường, nóng đến mức đá chăn, hơn nửa đêm nhiệt độ chở giảm xuống, Tạ Ương Nam khó khăn lắm mới đi vào giấc ngủ, bị cảm lạnh cũng không biết, ngày hôm sau đầu óc bắt đầu mê man, nghe tiếng gõ cửa càng lúc càng dồn dập mới gian nan tỉnh lại.

Thân thể uể oải mất sức, xuống giường cũng khó, Tạ Ương Nam đỡ trán thật lâu lết tới mở cửa, còn chưa kịp thấy là ai đã choáng váng đứng không vững ngã về phía sau, nhưng thật may không có té, được Trì Thanh Diễm nhanh tay lẹ mắt ôm vào trong ngực.

"Làm sao thế này? Đừng dọa anh mà."

Trì Thanh Diễm sốt ruột hoảng loạn mang người lên trên giường, nhìn mặt người nọ đỏ đỏ hồng hồng, sờ trán một cái, quả nhiên nóng bỏng tay.

"Sao mới qua một buổi tối mà đã như này rồi." Trì Thanh Diễm chặt chẽ nhíu mày lại, quyết đoán nhét người vào ổ chăn, sau đó đi tới tủ quần áo lục lọi, "Cục cưng, tỉnh dậy đi, nhanh mặc quần áo, anh dẫn em đi bệnh viện."

"Ừm..." Tạ Ương Nam bị thiêu đốt đến mức đầu óc có chút lâng lâng, nghe thấy có người nói chuyện theo bản năng mà đáp lại, nhưng nói cái gì thì không rõ, chờ người nọ lấy cho mình bộ quần áo, lúc này mới ngẩng đầu khẽ run, "Xin nghỉ..."

"Oke Oke." Trì Thanh Diễm bất đắc dĩ nói.

Hắn mới giúp tròng được nửa cái áo, Trì Thanh Yên đi ra ngoài mua bữa sáng trở lại, nghe Trì Thanh Diễm ở trong phòng ngủ lo lắng réo anh, còn tưởng đã xảy ra chuyện gì, lập tức quăng đồ trong tay quẹo vào.

"Anh, ẻm phát sốt rồi, chúng ta phải chở ẻm đi viện ngay." Trì Thanh Diễm kéo quần lên cho cậu, cầm tiếp đôi vớ mang vào, "Anh đi lấy xe đi, em cõng ẻm xuống liền."

Trì Thanh Yên thấy thế cũng không nói nhảm nhiều, cau mày, cầm chìa khóa xe ra ngoài xuống lầu.

Buổi sáng luôn là giờ cao điểm, Trì Thanh Yên – người luôn có phẩm cách đức hạnh tốt tràn đầy bản lĩnh ở bên ngoài hiện giờ đang tàn nhẫn ấn nát còi, chờ thật lâu mới tới bệnh viện, Trì Thanh Yên vội đi xếp hàng làm thủ tục, Trì Thanh Diễm ôm Tạ Ương Nam đứng một bên chờ, khám bệnh, kê thuốc, truyền nước biển, sau một loạt các bước tiếp đến Tạ Ương Nam bị chích một mũi an tĩnh ngủ say, ngược lại dọa hai anh em nhà bên mặt mày trắng bệch.

[Đam mỹ/Edit/Song] Lừa gạt làm tình Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ