Winny còn cho biết thêm là người bạn ấy hiện đang du học ở Đức, hứa hẹn sẽ ra mắt sản phẩm không muộn nữa. Mặc dù không nhắc đến trực tiếp người đó là ai nhưng phần lớn đều biết đó là Chimon. Vì người duy nhất gọi là bạn thân thiết mà thiết kế chung với Winny chỉ có Chimon. Thứ nhất là hai gia đình hàng đầu này có mối quan hệ rất tốt. Được biết rằng ba mẹ họ là bạn học của nhau từ thời trung học, sau này lớn lên thì cùng nhau theo con đường này. Họ là bạn thân từ khi lọt lòng, còn có tin đồn rằng họ đang yêu nhau và được sắp hôn sự sẵn. Nhưng mọi tin đồn đều đã được đính chính nên cũng không đi quá xa. Còn có một thông tin lãng vào khá sâu của quá khứ. Winny và Chimon còn có một người bạn thân từ khi lọt lòng. Người đó cũng giống hai người, có thiên phú về mảng thiết kế trang sức. Nhưng do sự cố năm mười lăm tuổi do gặp tai nạn, để lại di chứng mạnh mẽ khiến sức lực cạn kiệt và trở nên yếu ớt. Ba mẹ người đó bị ám sát do một lần đi công tác nên gia đình phá sản. Đến năm mười bảy do không chịu được qua đời ngay vào ngày đón sinh nhật ở bệnh viện trung tâm Đức. Lúc đó cũng là lúc mà Winny phải tốn thời gian bay sang Đức để cố gắng đưa người bạn ấy về quê hương rồi tổ chức đám tang.
Winny đến sảnh vông ty với bộ vest đen khá đắt đỏ. Anh còn đang nghe máy một cuộc điện thoại từ người bạn thân của mình.
(Mày có thể nói cho tao biết là cái sản phẩm chưa lộ diện mà tao với mày thiết kế năm năm trước ai cho mày đưa ra thị trường?)
"Tao cũng đã đưa ra ngoài đâu!!"
(Vậy mày hứa hẹn cái đếch gì! Tao nói rồi năm sau tao mới có thể thu xếp thời gian về được, lúc đó xong chuyện rồi hẵng bày bán)
"Thì hẹn trước chứ cũng đã bày bán đâu! Thôi tao phải làm việc rồi cúp nhé!!"
Winny tắt điện thoại rồi ngồi xuống ghế, thư kí cũng nhanh chân đi vào với tập hồ sơ và gương mặt đôi phần hớt hả.
"Sếp! Nhà thiết kế gặp tai nạn rồi, sản phẩm bày bán không thể giao nộp được nữa. Nhà thiết kế đó có gửi lời xin lỗi và mong công ty tìm người khác"
"Mới mở còn chưa kịp đăng tuyển thì tìm đâu ra người!! Thôi được rồi, buổi hẹn gặp nhà đầu tư chiều nay đi cùng tôi, còn lại hủy hết. Đăng tuyển lên trang web chính rồi tìm người càng nhanh càng tốt. Còn về sản phẩm lên kệ để tôi về nhà tìm thử có tác phẩm nào bỏ quên không!"
"Vâng!!"
Sau khi tiếng cửa đóng lại, Jin bước ra khỏi phòng lại không sắc mặt khác. Cũng chỉ đành cho ngưòi đăng tải tuyển dụng gấp. Anh trong phòng lại dùng ngón tay xoa xoa thái dương. Ước gì có thứ gì đó đến xoa dịu sự áp lực này nhỉ.
--Ting--
Một dòng tin nhắn hiện lên, anh không để tâm vào mà trực tiếp tắt luôn màn hình. Mở máy tính tìm kiếm ý tưởng cho tác phảm mới.
--Ting--
Lại rất nhiều tin nhắn được gửi tới. Cho đến cái khi quá phiền thì cũng chịu nhìn đến. Winny như khó nói đến lạ nhìn dòng tin nhắn của Satang hiển thị trên màn hình.
____________________________________
Satangks:
P'Winny!! Trưa nay anh muốn ăn gì?Anh ăn thịt nhé! Hay em làm hải sản?
