Ngày 5

194 19 0
                                    

[Lan Ngọc]

Sáng hôm nay tôi tỉnh giấc từ rất sớm, tôi sợ nếu ngủ lâu quá chị sẽ rồi khỏi vòng tay của tôi mất.

Nhắn tin cho thư kí tôi sẽ không đến công ty vài hôm. Tôi muốn dùng thời gian còn lại để ở cạnh Thuỳ Trang. Chúng tôi không còn nhiều thời gian, chỉ còn vài ngày trước khi sinh nhật Thuỳ Chi diễn ra.

Vừa nghĩ đến việc mất chị khoé mắt tôi đột nhiên ươn ướt. Chị trong tôi sớm không chỉ là tình yêu nữa, mà còn là tình thân.

"Trang à, dậy đi dạo buổi sáng không chị?" Tôi đưa tay vuốt mái tóc nâu thơm ngát của chị.

"Hôm nay em không đi làm. Em muốn ở nhà cùng chị!" Tôi nói dù không chắc chị đã tỉnh ngủ chưa.

Tôi gom hết can đảm của mình mà nâng mặt chị lên. Đặt một nụ hôn đôi môi nhỏ nhắn, đỏ hồng của chị.

Môi chị run, tôi biết rõ là chị đã tỉnh giấc rồi. Chị không đáp lại chỉ có mình tôi quyến luyến vị ngọt trong khuôn miệng nhỏ.

Một ít lâu sau tôi mới chị rời khỏi đôi môi ấy. Chị nhìn tôi hai bên má chị vì ngại ngùng mà chuyển sang đỏ. Tôi cười híp mắt, chị luôn là đồ đáng yêu nhất. Đột nhiên chị đẩy tôi ra khỏi người chị. Tôi hiểu lý do chứ, nhưng đâu có thể nói.

"Thuỳ Trang đi ăn sáng thôi!" Tôi đang đánh trống lảng đi để chị và tôi bớt ngại.

"Để chị đi làm đồ ăn sáng cho em." Chị ngồi dậy rồi nói.

Tôi kéo chị nằm xuống rồi ôm vào lòng: " Để em làm cho Chang!"

Sau đó tôi nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân rồi xuống bếp làm gì đó để cho cả hai.

[Thuỳ Trang]

Lan Ngọc luôn biết cách khiến tôi rung động.

Sáng nay khi em vuốt tóc tôi và nói. Tôi đã mơ hồ nửa tỉnh nửa mê. Khi em chạm môi mình lên môi tôi, lúc ấy tôi mới giật thót cả người. Không phải là do quá lạ với những chiếc hôn từ em ấy, nhưng với chúng tôi bây giờ thì đều đó liệu có cần thiết hay không?

Tôi rõ ràng cảm nhận được Lan Ngọc muốn làm lại từ đầu vào lúc em nói em chia tay cô gái ấy. Tôi cũng biết được em ấy vẫn còn tình cảm dành cho tôi qua những điều nhỏ nhặt. Tối qua khi em xuống bếp tôi cũng đã lén đi xuống xem. Lan Ngọc hút thuốc, một hình ảnh dường như đã rất lâu tôi mới thấy lại, phút ấy tôi mới hiểu không chỉ tôi mà cả em ấy cũng đang bế tắc chẳng biết phải làm gì tiếp theo.

"Lan Ngọc à, chị phải làm sao đây?"

Liệu rằng em ấy có thật sự không phản bội tôi lần nữa chứ?

[Lan Ngọc]

Tôi chỉ làm vài món đơn giản rồi bước vào phòng ngủ để gọi chị ra ăn. Lúc bước vào tôi thấy chị đang đứng ngoài ban công hứng ánh mặt trời. Ánh sáng chiếu qua mái tóc nâu dài, đôi vai thon gầy ẩn hiện dưới lớp váy. Chị mỉm cười nhìn ngắm cả con phố đông đúc người.

Thuỳ Trang là thiên thần mà tôi may mắn nhận được. Và tôi đã không biết trân trọng. Nhưng thật tốt khi chị vẫn đứng ở đây, vẫn đang bên cạnh tôi.

[Lan Ngọc x Trang Pháp] 7 ngày để yêu lại từ đầuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ