chap 17

41 1 0
                                    

**Chương 17: Tình Yêu Bất Diệt**

Sau buổi sáng đầy đam mê và ngọt ngào, cả nhóm quyết định dành cả ngày để khám phá những hoạt động thú vị quanh khu resort. Nhưng khi màn đêm buông xuống, sự gần gũi và tình yêu giữa các cặp đôi lại trở thành tâm điểm của cuộc sống.

Pond và Phuwin trở về phòng sau bữa tối lãng mạn. Phòng của họ đã được chuẩn bị sẵn sàng với ánh nến lung linh và mùi hương dịu nhẹ của hoa oải hương. Không khí ấm áp và lãng mạn, hoàn hảo cho những khoảnh khắc đặc biệt mà họ sắp chia sẻ.

Pond dẫn Phuwin vào phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Anh kéo Phuwin vào lòng, thì thầm những lời ngọt ngào vào tai cậu. "Phuwin, anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể yêu ai nhiều như yêu em."

Phuwin đáp lại bằng một nụ cười dịu dàng và một nụ hôn nhẹ lên môi Pond. "Em cũng vậy, Pond. Anh làm cho em cảm thấy mình thật đặc biệt."

Họ trao nhau những nụ hôn đầy đam mê, đôi môi quyện vào nhau trong một điệu vũ của tình yêu và khao khát. Pond bắt đầu cởi bỏ từng món đồ trên người Phuwin, từng cái chạm nhẹ nhàng nhưng đầy sức mạnh. Phuwin không thể kiềm chế được, cậu rên rỉ trong mỗi cái chạm của Pond, cảm giác như cơ thể mình đang cháy rực dưới những ngọn lửa đam mê.

Pond hôn dọc theo cổ và vai Phuwin, mỗi cái chạm đều khiến cậu như muốn phát điên. Phuwin khẽ ưỡn người lên, đôi tay cậu nắm chặt lấy ga giường khi cảm giác từ những nụ hôn của Pond trở nên quá mãnh liệt. Pond hôn dần xuống ngực Phuwin, mỗi cái chạm đều khiến cậu không thể kiềm chế được tiếng rên rỉ của mình.

"Pond... anh làm em không thể chịu nổi," Phuwin thở dốc, giọng cậu khàn đi vì sự khao khát.

Pond chỉ mỉm cười, anh tiếp tục hôn và liếm quanh vùng ngực của Phuwin, tay anh nhẹ nhàng nhưng kiên quyết khám phá từng inch cơ thể cậu. Phuwin cảm nhận được từng cái chạm, từng hơi thở của Pond, làm cho cậu không ngừng rên rỉ và ưỡn người lên đáp lại.

Pond không dừng lại ở đó, anh di chuyển xuống dưới, đôi tay anh trượt dọc theo hông Phuwin, nhẹ nhàng vuốt ve làn da mịn màng của cậu. Mỗi cái chạm của Pond đều làm Phuwin cảm thấy mình như đang trôi dạt trong biển cảm xúc, không thể thoát ra được.

"Pond... em cần anh... ngay bây giờ," Phuwin thì thầm, giọng cậu đầy sự khẩn thiết.

Pond không cần phải nghe thêm, anh hiểu rõ những gì Phuwin muốn. Anh từ từ cởi bỏ quần áo của cả hai, để cho làn da họ chạm vào nhau, cảm nhận sự ấm áp và sự khao khát đang bùng cháy. Pond nhẹ nhàng nhưng kiên quyết đẩy Phuwin nằm xuống, cơ thể họ hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh đầy đam mê và tình yêu.

Pond bắt đầu di chuyển, những cử chỉ của anh đầy sự chăm sóc và yêu thương. Phuwin rên rỉ và ưỡn người lên đáp lại từng cử chỉ của Pond, cơ thể cậu không thể kiềm chế được trước những cảm giác mãnh liệt mà Pond mang lại. Mỗi lần Pond di chuyển, cảm giác hưng phấn lại lan tỏa khắp cơ thể Phuwin, làm cho cậu không thể kiềm chế được tiếng rên rỉ của mình.

"Pond... mạnh hơn nữa... làm em cảm thấy mình thuộc về anh," Phuwin thở dốc, đôi mắt cậu mở lớn đầy khao khát.

Pond nghe theo, anh tăng tốc độ và cường độ, mỗi lần di chuyển đều mạnh mẽ và sâu sắc hơn. Phuwin cảm nhận được từng cú chạm, từng cái di chuyển của Pond, làm cho cảm giác trong cậu càng ngày càng mãnh liệt hơn. Những tiếng thở dốc và rên rỉ hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản nhạc đầy đam mê và khao khát.

Khi cảm giác đạt đến đỉnh điểm, cả hai không thể kiềm chế được nữa. Pond và Phuwin cùng nhau đạt đến khoảnh khắc cao trào, cảm giác hưng phấn lan tỏa khắp cơ thể họ, làm cho mọi thứ xung quanh như tan biến. Trong khoảnh khắc đó, họ chỉ có nhau, chỉ cảm nhận được sự hòa quyện và tình yêu mãnh liệt dành cho nhau.

Sau khoảnh khắc cao trào, Pond nhẹ nhàng ôm Phuwin vào lòng, hôn nhẹ lên trán cậu. Phuwin mỉm cười, đôi mắt cậu lấp lánh sự hạnh phúc và yêu thương.

"Anh yêu em, Phuwin. Mãi mãi," Pond thì thầm, giọng anh tràn đầy sự chân thành.

"Em cũng yêu anh, Pond. Mãi mãi," Phuwin đáp lại, đôi tay cậu vòng quanh cổ Pond, kéo anh lại gần hơn.

Họ nằm bên nhau, cảm nhận sự ấm áp và hạnh phúc từ tình yêu mà họ dành cho nhau. Trong căn phòng ấm áp, tiếng mưa rơi ngoài trời tiếp tục tạo nên một bản nhạc nhẹ nhàng, nhưng trong lòng họ, chỉ có sự bình yên và hạnh phúc.

---

!

Thầy Giáo Là Bạn Giường?[PondPhuwin]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ