Cô rất hiếm khi dùng giọng điệu kiên quyết như vậy nói chuyện với anh, và lần này lại dùng giọng điệu ấy để nói lời chia tay.
Cô gái ngước lên, ánh mắt kiên định không chút né tránh nhìn anh.
Càng nhìn lâu, phòng tuyến trong lòng Tống Hoài Thời càng sụp đổ.
Nếu cô ấy có một chút lưỡng lự, một chút né tránh, có lẽ anh đã không đau khổ đến vậy.
Nhưng ánh mắt và giọng điệu của cô lại vô cùng kiên định, như thể đây là quyết định cuối cùng của cô, sẽ không bao giờ thay đổi.
Giằng co một lúc, không ít bạn học xung quanh đã chú ý đến động tĩnh của họ.
Lục Giai Tuệ thậm chí không tin vào mắt mình, há hốc miệng nhìn hai người.
Tống Hoài Thời xuống xướng trước, anh nhẹ giọng hỏi: "Đừng chia tay được không?"
.
Thần sắc thiếu niên ảm đạm, hạ giọng nài nỉ. Hướng Du thật không ngờ anh lại có bộ dạng như này.
Cô cảm thấy như bản thân sắp phát điên. Nếu không rời khỏi đây ngay, cô sẽ không thể kiềm được mà mềm lòng trước anh.
Hướng Du nhẹ nhàng nói câu "Xin lỗi", rồi lập tức bước đi không hề do dự.
Ngay sau khi quay lưng, nước mắt trào ra khỏi khóe mắt.
Cô đã không kìm được.
Nhưng ít nhất, cô đã thoát khỏi tình cảnh khó khăn này.
.
Tống Hoài Thời sững sờ tại chỗ, người cứng đờ không động đậy.
Lục Giai Tuệ thấy không đành lòng, tiến lên vỗ nhẹ vào lưng anh an ủi: "Có thể Hướng Du gặp chuyện gì đó, cậu đừng suy nghĩ nhiều, chúng ta về hỏi thử xem sao."
Tống Hoài Thời lắc đầu, giọng khàn khàn: "Thôi đừng."
Anh nhìn vào đám đông, trong đó lẫn lộn với dáng người nhỏ bé của Hướng Du. Anh mở miệng, giọng đầy sự thất vọng: "Những lời cô ấy nói đều là kết quả của sự suy nghĩ kỹ lưỡng."
Cô ấy đã suy nghĩ rất lâu, nên mới quyết định chia tay.
—-
Về đến ký túc xá, Lục Giai Tuệ cũng muốn dò hỏi Hướng Du về chuyện giữa cô và Tống Hoài Thời.
Nhưng Hướng Du như bị kích động, cả tối không nói một lời.
Cuối cùng, nghĩ đến việc hôm nay cô tâm trạng không tốt, họ cũng không hỏi thêm.
.
Trong những ngày tiếp theo, Tống Hoài Thời luôn đến lớp tìm Hướng Du.
Nhưng quyết định của Hướng Du đã không thể thay đổi, hơn nữa cô cho rằng bản thân không có tư cách để níu kéo, chia tay là kết cục tốt nhất cho cả hai.
Lần cuối cùng Tống Hoài Thời đến tìm Hướng Du, cô đưa cho anh một mẩu giấy.
Hướng Du nói: "Đừng đến tìm em nữa."
Tống Hoài Thời đợi cô đi rồi mới mở giấy ra xem.
Giấy vẫn được gấp theo cách mà họ từng dùng để truyền tin, đây có lẽ đã trở thành thói quen.
![](https://img.wattpad.com/cover/360369410-288-k390785.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] Anh Thất Hứa Rồi - Thập Thanh Yểu
RomanceTên gốc: 你失信了 Tác giả: Thập Thanh Yểu Nhân vật chính: Tống Hoài Thời, Hướng Du Thể loại: thanh xuân vườn trường, song hướng yêu thầm, BE Editor: mis...