Chương 10

36 7 1
                                    

Lý Toái lại bắt đầu đuổi Tân Nhiên đi.

Tân Nhiên khẩn cầu lôi kéo ống tay áo của Lý Toái: "Em đã chịu đựng một tháng tuyệt vọng, thật sự không muốn tiếp tục cô độc một mình."

"Không phải chuyện của tôi." Biểu cảm Lý Toái hờ hững.

"Chỉ cần anh để em ở lại, em nguyện ý làm tất cả mọi thứ." Gương mặt Tân Nhiên ửng đỏ, ám chỉ nhìn Lý Toái.

Tôi dựa một bên xem diễn, thiếu chút cầm hạt dưa trong tay.

"Lập tức cút." Sắc mặt Lý Toái âm trầm cực điểm.

Chuyện tới giờ cũng chỉ có thể sử dụng phép khích tướng.

Tôi âm dương quái khí mở miệng: "Có phải anh sợ không nhịn được mới sốt ruột đuổi người ta đi không?"

Quả nhiên, Lý Toái lập tức lộ ra biểu cảm muốn ăn thịt người, đánh giá tôi từ đầu đến chân, cười u ám: "Cũng có thể do tôi không nhịn được."

Tôi dừng bước, lạnh lẽo nổi lên trong lòng.

Biến thái thề thốt quả nhiên không thể tin tưởng, đêm đó rõ ràng hắn đã nói sẽ không cưỡng bách tôi.

Cuối cùng, dưới sự ngăn cản của tôi, Lý Toái khóa chặt cánh cửa kiên cố, bỏ xuống một câu 'Chờ tôi trở về rồi nói' liền đi mất.

Đây là lần đầu tiên hắn ra ngoài sau khi Tân Nhiên đến.

Tôi đột nhiên ý thức được, Lý Toái căn bản không hề lo lắng việc tôi nói sự thật cho Tân Nhiên. Mấy ngày trước tôi hao hết tâm tư tìm kiếm cơ hội ở riêng với Tân Nhiên, hiện giờ hắn cứ thế không hề phòng bị mà nhốt hai người bọn tôi trong một phòng.

Bởi vì hắn đã quyết định phải đuổi Tân Nhiên, Tân Nhiên chạy về U Lâm chỉ có một kết cục duy nhất, đó là chờ chết. Ngay cả tôi cũng phát hiện Tân Nhiên không có năng lực sinh tồn huống chi Lý Toái? Mấy ngày nay hắn đã sớm thăm dò Tân Nhiên, cô ấy chỉ là một cô gái ngây thơ hồn nhiên thậm chí có chút ngốc nghếch, dựa vào may mắn chịu đựng một tháng ở U Lâm, tuyệt đối không thể qua hai tháng, ba tháng. Từ lúc bắt đầu hắn đã tính toán tất cả, Tân Nhiên hẳn sẽ phải chết.

Trách không được hắn ngầm đồng ý để tôi giữ Tân Nhiên lại, một người sắp chết dù có biết thân phận của hắn cũng không thể tạo thành mối nguy nào.

Tôi thấy lạnh lẽo thay Tân Nhiên, mà cô lại ngồi ăn cháo như không có gì.

Tôi chỉ chỉ cửa sổ bị khóa chặt cứng: "Cô không tò mò tại sao hắn lại khóa cửa phòng sao?"

Tân Nhiên cười cười: "Đại khái là muốn bảo vệ chúng ta, bởi vì không biết trong U Lâm có quái vật hay không."

"Tôi xin cô tỉnh táo một chút!" Tôi ẩn ẩn có xúc động muốn quỳ xuống, "Người bình thường sẽ ở chỗ quỷ quái như U Lâm sao? Chúng tôi vốn dĩ không phải anh em gì hết, hắn tên Lý Toái, là sát thủ giết người lấy tiền, bởi vì tôi tận mắt chứng kiến hắn giết người nên mới bị hắn đánh ngất cầm tù ở đây, đến nay đã không đếm nỗi bao nhiêu ngày trôi qua"

U Lâm- Thi TỷNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ