Chương 13

45 8 8
                                    

Đầu đau muốn nứt ra.

Phảng phất như say rượu.

Thì ra khi con người ta gặp đả kích nghiêm trọng thật sự sẽ ngất xỉu.

Không biết nằm trên giường bao lâu, ngoài cửa sổ sớm đã tối mịt.

Tôi miệng khô lưỡi khô, gian nan bò dậy.

Một ly nước kịp thời đưa tới trước mặt tôi.

Tôi ngẩng đầu thấy gương mặt u ám của Lý Toái.

"Có khỏe không?" Hắn duỗi tay sờ trán tôi, lo lắng tôi phát sốt.

Tôi tránh sự đụng chạm của hắn, cúi đầu uống nước, Lý Toái ngồi lại đây, ôm tôi vào trong lòng ngực. Tôi vội vàng tránh thoát, kết quả bị sặc nước, há to miệng ho khan.

Lý Toái nhìn tôi sắp ho chết, nhăn mi lại: "Em làm sao vậy?"

Tôi làm sao vậy? Tôi làm sao vậy? Hắn còn có mặt mũi hỏi tôi làm sao vậy ư?

Hắn đang trông chờ tôi vui vẻ ra mặt khi biết tên sát thủ biến thái cầm tù mình là anh trai ruột đã thất lạc nhiều năm sao?

Đầu và ngực cùng bắt đầu đau nhức, tôi thiếu chút nữa lại bị chọc giận đến ngất xỉu.

Tôi ép mình bình tĩnh, không được dễ dàng tin tưởng lời nói từ một phía của hắn. Có lẽ chỉ bởi vì lúc trước tôi giả vờ làm anh em với Lý Toái trước mặt Tân Nhiên dẫn tới hắn lòng dạ hẹp hòi mang thù, cố ý lấy chuyện này chỉnh tôi. Tôi làm con một của ba mẹ hơn hai mươi năm, trước nay chưa từng nghe họ đề cập đến chuyện mình có một đứa con trai.

Nhưng nghĩ kỹ lại, nếu ba mẹ thật sự bị ép bỏ rơi một đứa con lúc còn trẻ, sao có thể tiết lộ cho tôi? Từ nhỏ đến lớn, trong nhà có khó khăn gì họ đều sẽ lừa tôi, luôn kể lại cho tôi sau khi đã giải quyết mọi chuyện. Hơn nữa theo tôi được biết, khi ba mẹ còn trẻ quả thật rất nghèo, tới mức cơm không đủ no, sau này sinh hạ tôi cũng là vì điều kiện đã chuyển biến tốt đẹp hơn một chút.

Đại não giống như muốn phát nổ, tôi không tự giác đi đến trước bàn cầm con dao.

Lý Toái phản ứng lại, nhanh chóng đoạt con dao, đột nhiên áp tôi lên tường: "Em lại muốn làm gì?"

Tôi trừng hắn: "Lấy máu nhận thân."

Nhất định hắn đang lừa tôi.

Cho dù hắn thật là đứa trẻ bị ba mẹ bỏ rơi cũng chắc chắn phải có ẩn tình khác.

Có lẽ hắn tìm nhầm nhà, có lẽ chỉ là một hồi hiểu lầm.

Cũng có lẽ, giống như rất nhiều kịch bản ngôn tình khác, kỳ thật tôi mới là người được nhận nuôi.

Tóm lại chúng tôi không có khả năng là anh em ruột, không có khả năng có quan hệ huyết thống.

Không có khả năng, không thể.

Tôi khẩn cầu trời cao, làm ơn đừng đối xử với tôi như vậy.

Lý Toái sửng sốt, sau đó cong mắt cười, cúi đầu cọ cổ tôi, thanh âm mang theo từ tính: "Đồ ngốc."

U Lâm- Thi TỷNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ