•˚✰˚ღ˚✰˚•
một chút tâm sự trước khi vào chuyện:
hừm, nói thế nào nhỉ?. mình xây dựng hình tượng thạch và sơn của một lần thoáng qua là những con người có câu chuyện quá khứ. và nó cũng không phải một quá khứ tươi đẹp gì cho lắm. tóm lại, chuyện định hướng hơi buồn chút. tất nhiên mình không để fiction đầu của hai bạn sad ending đâu. nhưng hai bạn phải trải qua nhiều điều để hiểu về nhau. nên ai đó muốn đọc ngọt sâu răng thì mình xin lỗi, mình không khai thác chuyện theo hướng đó. còn những ai quyết định ở lại để theo dõi hai bạn làm tổn thương nhau rồi chữa lành cho nhau thì mình rất vui. oke vào chiện nè.
•˚✰˚ღ˚✰˚•
【chapter 03: thuở đôi mươi】
❝ ở độ tuổi đôi mươi, em chênh vênh với mọi thứ, nhưng thật may mắn khi ở đó có anh.❞
•˚✰˚ღ˚✰˚•
chuyện ấu trĩ và hoang đường nhất em từng làm khi còn là sinh viên đại học, đó là việc bỏ học. khi em cảm thấy cơ thể mình gần như đình trệ bởi quá sức, em tìm thấy sự cứu rỗi về mặt tâm hồn qua những bản nhạc đường phố. trường sơn của tuổi hai mươi, lê thân thể mệt nhoài qua những con ngõ hẻm sâu hun hút sau mười bốn tiếng ngồi lì ở thư viện, và gục ngã sau một ngày nhiệt huyết. vòng luẩn quẩn được duy trì tựa như bánh răng xích, nó đã hoạt động hết công suất trong từng ấy năm mà không một ai bảo hành. để đến khi tất cả đều trở nên gỉ sét và không thể tiếp tục lăn bánh được nữa, em cũng vì thế mà mất đi phần con người bên trong mình, chỉ còn là một cỗ máy cũ kĩ. nhưng may mắn thay, sợi dây cứu vớt em khỏi vũng bùn lầy của tuyệt vọng là âm nhạc, bởi vì âm nhạc nên em mới có dũng khí sống tiếp, bởi vì âm nhạc nên em mới gặp được người đó.
trường sơn vẫn nhớ về lần đầu tiên em dám cãi nhau to tiếng với mẹ. em từ bé không phải một đứa trẻ tài giỏi, nhưng em vẫn luôn là đứa con ngoan trong mắt bố mẹ, là niềm tự hào của một gia đình nghèo khó. Bởi vì muốn được thấy bố mẹ hạnh phúc, em đã cố gắng chăm chỉ học hành. đó dường như là giải pháp duy nhất để em cảm nhận được tình yêu thương gia đình. hơn ai hết, trường sơn hiểu, em cần báo hiếu cho bố mẹ, vì thế nên em dốc tâm giành giật tấm vé vào đại học chuyên ngành luật ở hồ chí minh. vào ngày em nhận được giấy báo nhập học, bố mẹ em vui mừng khôn xiết. họ mang thành tựu của em đi khoe hết họ hàng làng xóm, em trở thành một tấm gương sáng trong câu chuyện vượt khó. nụ cười đầy tự hào trên môi của bố mẹ, dáng vẻ ngưỡng mộ xen lẫn ghen tị của những người hàng xóm, những điều ấy đã từng khiến em nghĩ rằng hôm đó là ngày hạnh phúc nhất trên đời.
BẠN ĐANG ĐỌC
thạch sơn | một lần thoáng qua
Fanfictionthạch và sơn từng một lần thoáng qua nhau. và họ ghét nhau kể từ sự chớp nhoáng đó.