Bước chân ra khỏi phòng khám của Ji Won có phần nhẹ nhõm hơn khi bước vào, nhưng cả ngày hôm đó vẫn quyết định sẽ cống hiến bản thân cho phòng tối, toàn tâm toàn ý cho cuộn phim từ mấy ngày đi Busan. Trong không gian này, cô tự cảm thấy tâm tư có những biến chuyển mà trước đây bản thân không nhận ra. Phòng tối vốn rất tối, cũng rất im ắng, nhưng hôm nay Kim tiểu thư tuyệt nhiên không cảm thấy bản thân suy nghĩ nhiều như trước. Chỉ tùy tiện bật một giai điệu nhẹ nhàng rồi toàn tâm toàn ý rửa ảnh, rửa đến quên cả ăn, mãi đến xế chiều mới cầm đến điện thoại đã thấy tin nhắn của Soo Hyun
"Ji Won-ssi, cô để quên túi đồ ở phòng khám. Cô có ở studio không?"
"Vâng, tôi đang ở đây"
"Chiều nay tôi sẽ đưa cháu đi học gần studio của cô, có thể tiện ghé qua trả lại."
"Omo! Làm phiền anh quá! Anh cứ ghé qua lúc nào tiện nhé."
Soo Hyun trả lời tin nhắn rất nhanh. Phải thôi, giờ này cũng đến giờ tan tầm của mọi người rồi cô mới ngồi xuống uống vội hớp nước. Studio được bày trí đơn giản nhưng mang phong cách wabi sabi rất riêng, với những tấm ảnh khổ lớn treo đầy tường, mỗi bức là một mảnh ghép của thế giới mà Ji Won đã cẩn thận lựa chọn và ghi lại qua ống kính của mình. Căn phòng lúc này ấm áp dưới ánh nắng nhạt, và mùi gỗ nhẹ từ nội thất làm không gian trở nên ấm áp giữa ngày thu.
Ji Won vẫn miệt mài trong phòng tối để rửa những tấm ảnh mới, hôm nay cao hứng còn rửa thêm cả ảnh màu. Phòng tối được bố trí ở cuối studio, cách biệt với bên ngoài bằng hai lớp cửa để đảm bảo ánh sáng không lọt vào khi cô làm việc. Ánh sáng trong phòng tối là tối thiểu, chỉ vừa đủ để cô thao tác với những cuộn phim và các hóa chất, tạo ra không gian yên tĩnh, tách biệt với phần còn lại của thế giới.
"Chào cô, tôi đến tìm Kim Ji Won-ssi" - Soo Hyun thận trọng tiến đến bàn lễ tân
"À nae, Ji Won unnie vẫn đang bận rửa hình. Mời anh vào đây ngồi, tôi sẽ đi thông báo" - cô nhân viên đưa tay hướng dẫn anh đến căn phòng phía sâu trong góc.
Trong lúc chờ đợi, Soo Hyun thong thả bước một lượt vòng quanh, ánh mắt chậm rãi lướt qua những tấm ảnh trên tường. Mỗi bức ảnh đều mang đậm dấu ấn rất riêng của Ji Won, từ cách sử dụng ánh sáng đến màu sắc và cả cách cô chụp được khoảnh khắc con người hòa quyện với bối cảnh.
Những tác phẩm này không chỉ là những khung cảnh đẹp mà còn là sự phản chiếu của một tâm hồn nghệ sĩ. Soo Hyun cảm nhận được những cảm xúc phức tạp trong ảnh của Ji Won – đôi khi là sự yên bình, đôi khi là nỗi cô đơn tột cùng, và cũng có những giây phút hân hoan phấn khởi. Trong đầu anh chợt nhớ lại cuốn album mà Ji Won đã cho mình xem ở quán bar lần trước, với những bức ảnh dần trở nên tối tăm theo thời gian. Nếu cứ giữ mãi những nét u buồn phảng phất đó thì thật đáng tiếc, tài năng của Ji Won vào ngày tươi vui cũng được thể hiện vô cùng rực rỡ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tâm Sự Cùng Người Lạ | SooWon/KimKim AU
RomantikNhững gì mà một cô gái có thể mong muốn: sắc đẹp, trí tuệ và một gia thế trong mơ, Kim Ji Won đều có, cô là con gái của tổng tư lệnh Hàn Quốc lớn lên trong sự bao bọc của quyền lực và giàu sang, quen thuộc với sự ngưỡng mộ và ganh tị của mọi người x...