Sau khi Diệp Đỉnh Chi đảm bảo được vị trí tông chủ của Thiên Ngoại Thiên , hắn cũng chỉnh đốn lại các môn phái khác bên ngoài lãnh thổ , điều mà Nguyệt Dao không bao giờ ngờ tới . Họ cũng từng nghĩ tới việc hợp lực với những môn phái này , nhưng những người này chỉ tin vào sức mạnh tuyệt đối . Cha họ sống ẩn dật , không ai trong bốn sứ thần có thể thuần hóa được họ . Nhưng giờ đây Diệp Đỉnh Chi dễ dàng tập hợp những người này dưới sự chỉ huy của mình , cho thấy sức mạnh của hắn thật đáng sợ . Nhưng bằng cách này , sự việc phải chắc chắn hơn .
Nguyệt Dao đến Hoa Tuyết Sơn Trang của Diệp Đỉnh Chi để thảo luận với hắn về vấn đề đã được thảo luận ở Tuyết Nguyệt Thành . Diệp Đỉnh Chi không sống ở Thiên Ngoại Thiên . Điều đầu tiên hắn làm khi trở thành tông chủ của Thiên Ngoại Thiên là xây một sơn trang ở nơi ấm áp nhất trên cánh đồng tuyết phía bắc . Hắn đã trồng nhiều hoa và cây ở đó , nhưng chỉ có một vài cây mận sống sót , tạo thành một rừng mận nhỏ . Hắn thường nhìn những cành hoa mận phủ đầy tuyết trắng và thở dài
- Không biết khi nào mùa xuân sẽ đến ở phương bắc
Diệp An Thế không để ý đến tiếng thở dài của cha mình , bé cầm một quả cầu tuyết trong tay và nỗ lực tạo thành một quả cầu tuyết lớn hơn . Bé đã yêu tuyết ở đây ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy nó . Bé chưa bao giờ thấy nhiều tuyết đến thế . Bé có thể đắp người tuyết và chơi ném tuyết mỗi ngày . Điều đáng tiếc duy nhất là mẹ bé không có ở đây . Diệp An Thế đoán rằng đây có lẽ là lý do khiến cha bé thở dài .
Diệp Đỉnh Chi nhìn cành hoa mận đỏ tươi , thở dài một hơi , cúi đầu nhìn thấy chiếc bánh bao nhỏ màu đỏ được bọc dày đang lăn lộn trong tuyết . Hắn làm một quả cầu tuyết và ném nó vào mông của chiếc bánh bao đỏ nhỏ
- Ối !
Diệp An Thế khe khẽ kêu lên , ngẩng đầu quay người nhìn thủ phạm , mím môi
- Cha , người làm cái gì vậy ? Con đang đắp người tuyết cho một nhà ba người chúng ta . Đừng làm phiền con
Diệp Đỉnh Chi cười nói :
- Ta nghĩ mẹ con nếu biết được người tuyết có mắt không phải mắt , miệng không phải miệng , chính là mình thì sẽ không vui
Diệp An Thế nhìn xem " kiệt tác " của mình , phát hiện quả thực có chút xấu xí , sau đó bé trợn mắt , ranh mãnh nói :
- Ai nói đây là mẹ của con ? Đây rõ ràng là cha !
Nói xong , Diệp An Thế lập tức chạy tới cổng Mai Nguyên , bé sợ Diệp Đỉnh Chi đuổi kịp mình . Diệp Đỉnh Chi ném một quả cầu tuyết vào chân bé , cười mắng :
- Tiểu tử này , con ngứa mông à ?
Diệp An Thế nhìn thấy từ xa có người đi về phía mình , vội vàng kêu cứu :
- Dì Nguyệt Dao , cứu con với !
Nguyệt Dao đi tới mấy bước , chặn Diệp An Thế ở phía sau , cười ôn hòa nói :
- Con đúng là một đứa nhỏ nghịch ngợm , sao lại chọc giận cha con rồi ?
Diệp An Thế núp ở phía sau cô , lén nhìn Diệp Đỉnh Chi đang đi về phía này , nhếch môi nói :
![](https://img.wattpad.com/cover/375344749-288-k354289.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
All × Bách Lý | Tứ Hải đều là huynh đệ của ta
FanfictionNội dung y như cái tên truyện , kể về đàn báo chơi chung với nhau nhưng không ngờ cả lũ đều là huynh đệ ruột thịt =))))) Truyện sẽ được chia làm 2 phần : Phần 1 nói về thời điểm hiện tại . Đàn báo buôn chuyện với nhau nhưng tất cả đều đi đến hoang m...