glance

41 2 0
                                    




gió biển mang theo hương nồng đượm có chút mằn mặn và tanh của đại dương liên tục hắt vào mặt em, an đang trên thuyền để trở về nơi em gắn bó khi còn là đứa trẻ vô tư vô lo của ngày trước

moravia đứng cạnh em, cô nàng tóc vàng thoải mái dang tay hứng từng cơn gió biển mát lạnh đầy sảng khoái

"em thích đến thế sao?"

gật đầu, làm sao moravia có thể nói vì được theo cùng chị mới khiến tâm tình cô vui vẻ, tràn đầy hứng khởi nhiều đến thế

"jin à, được đồng hành cùng chị là niềm vui lớn nhất đời em. chị biết không?"

chợt nghĩ tới chuyện ngày hôm qua, yujin vẫn chưa có cơ hội hỏi rõ moravia bởi cái cúi đầu im lặng sau lại chọn bỏ đi để mặc em chới với. nhân đây chỉ còn mỗi cả hai, em bất chợt lên tiếng hỏi thẳng thừng

"nói chị biết sao khi ấy em lại im lặng vậy?"

"cái này..."

"có phải vì em không dám làm trái ý mẹ không?"

đó là lí do duy nhất yujin thấy hợp lý để đi đến kết luận, hoặc đơn thuần sâu trong thâm tâm em muốn nghĩ thế để thôi khiến mối quan hệ cả hai thêm khó xử

moravia còn biết làm gì hơn ngoài thuận theo ý nghĩ của an, giấu nhẹm đi cảm giác có đôi chút mất mác. cô gật đầu thay cho câu trả lời, giúp em có thể thở ra hơi nhẹ nhõm

lại đưa mắt trông ra nơi phía xa xanh thẳm, em hít lấy một hơi căng đầy buồng phổi với tâm trạng đã tốt hơn. nên lẽ nào để ý đến ánh mắt nọ buồn rượi hướng về mình

chặng đường sau hơn nửa ngày cuối cùng cũng cập bến, rời cảng le havre. an cùng moravia mang theo hành lý rời tàu và di chuyển về phía đông người để hỏi thăm tình hình đường xá

bởi vì an rời đi cùng dì khi rất nhỏ, và sau hơn chừng ấy năm mọi thứ dường như đã đổi thay quá nhiều. thành thử em chọn lại gần cô bán bánh thoạt chừng có vẻ là dân địa phương ở đây để hỏi rõ chi tiết

"cháu cảm ơn ạ"

yujin lịch sự cúi đầu cảm ơn, sau khi nghe người nọ đưa tay chỉ hướng và giải thích cặn kẽ con đường em sẽ đi về nhà mình

trước khi đi còn tươi cười mua hai miếng bông lan tam giác được cắt ra từ ổ bánh to bự vẫn còn ấm. rồi, lại tiếp tục lên xe ngựa để quay về ngôi nhà nhỏ cũ kĩ nhưng đầy ắp kỉ niệm của em

...

moravia không quá ngạc nhiên khi đứng trước cánh cổng bị cỏ dại che phủ, cả chính lúc bước vào căn nhà nhỏ bám đầy bụi bẩn – nơi người chị yêu dấu của cô đã lớn lên

mười lăm năm vắng chủ, hơn nữa không ai chăm sóc coi ngó nên thành ra như vậy cũng không lấy làm lạ

"moravia, chị vẫn thấy không ổn khi để em cùng chị dọn dẹp"

cô nàng tóc vàng mỉm cười lắc đầu, dẫu trước đó khi ngồi trên xe ngựa yujin đã đề nghị cả hai nên qua đêm ở quán trọ nào đó. và ngày mai sau khi em đã kêu người đến dọn rồi trả công cho họ, cả hai liền có thể trở về. nhưng sau cùng, em cũng đành bỏ cuộc bởi sự kiên quyết của cô nàng nhỏ tuổi

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Oct 09 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

jinjoo • khi con chiên sa ngãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ