0.5

107 11 0
                                    

- này han yujin, cuối tuần này cửa hàng chúng ta nhận lịch phục vụ ở quán bar khu itaewon đấy, cậu sắp xếp mà hôm đấy đến cho sớm

yujin đang bận bịu dọn dẹp ở quầy tulip nghe thấy tiếng tên quản lý thông báo mới khó hiểu mà từ tốn hỏi

- nhưng em đã đủ tuổi đâu ạ ? sao có thể đến đó được ạ ?

- bảo cậu đi thì đi, đây là lệnh của ông chủ, tôi chỉ có nhiệm vụ giao lại cho cậu thôi

- nhưng mà...

- không nhưng nhị gì hết, một là đến đó, hai là nghỉ việc

dứt lời hắn liền quay đi chẳng để em kịp phản bác lời nào, mà han yujin lại đâm ra lo sợ, nếu em đến đó chẳng may bị phát hiện hay mẹ han hoặc hanbin hyung biết được thì phải giải thích thế nào ?

nhưng nếu không đến, em chắc chắn sẽ mất việc

cứ mãi suy nghĩ, đến lúc ca làm kết thúc lúc nào không hay, em vẫn là người cuối cùng dọn dẹp và đóng cửa tiệm, vừa quay người đã thấy chiếc ô tô đen quen thuộc đỗ ngay phía trước

em nhẹ nhàng mỉm cười, ánh mắt long lanh như sao trời nhìn về phía người con trai với mái tóc hồng vừa tân trang đối diện

- em bé của chúng ta tan làm rồi ~

- em đã nói không cần phải cất công đón em trễ thế này rồi mà

- làm sao mà anh yên tâm để em bé về một mình được chứ ?

- anh nói cứ như em là trẻ con ấy

- đúng thế còn gì

- ya sung hanbin, em đi bộ về đấy nhé

thỏ con xù lông rồi, sung hanbin còn không mau mau dỗ em đi chứ

- anh xin lỗi bé con mà, anh đùa thôiii

- hứ

- là lỗi của anh, bé con lên xe mình đi mua tanghulu nhé

yujinie nghe đến " tanghulu " hai mắt liền sáng rỡ, môi cũng nhếch lên đường cong thấy rõ, nhưng không được, em còn phải làm giá một chút chứ, em là thỏ ngọc cơ mà

- tạm tha cho anh đấy, 5 cây mới chịu cơ

- anh mua cho bé con hết cả cửa hàng luôn còn được kia mà, mau mau đi thôi

han yujin cuối cùng cũng nguôi ngoai mà vui vui vẻ vẻ lên xe cùng anh

thỏ nhỏ sau khi được anh chở đi ăn tanghulu, gắp thú bông, uống trà sữa say mê cũng về đến nhà, hai tay còn ôm chặt lấy hai túi thỏ bông to đùng, buộc sung hanbin phải mở cửa cho em

- mẹ ơi yujinie về rồi đây ạ ~

- về rồi đó à, sao hôm nay lại về trễ vậy, nhóc con cầm gì mà to thế

- cháu chào cô ạ, cô đừng trách em ấy, là cháu thấy em ấy làm việc mệt mỏi nên chở em ấy đi dạo một vòng mới về đến trễ thế này, là lỗi của cháu

- hanbinie đấy à ? không sao mà, cô không trách gì hết, cô còn phải cảm ơn cháu vì đã yêu thương yujinie nhà cô đấy chứ

- là chuyện cháu nên làm thôi ạ

- yujinie sau này không được vòi anh mua nhiều quà thế đâu đấy nhé

𝐠𝐲𝐮𝐣𝐢𝐧, 𝐛𝐢𝐧𝐡𝐚𝐨 || 𝒈𝒏𝒂𝒔𝒄𝒉𝒆Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ