Cố Nhất Nhiên quyết định sinh đứa bé ra. Lần đi khám tiếp theo là 1 tuần sau. Vì sức khỏe của anh khá yếu nên lần này Trịnh Bắc nhất quyết muốn đi cùng. Chuyện anh mang thai còn chưa nói cho hắn biết, đợi đến khi dẫn anh đến khám lại là khoa sản thì hắn mới ngờ ngợ. Mà khi trực tiếp vào phòng khám nhìn tấm hình siêu âm song thai trên tay thì cả thần kinh tế bào đều muốn nhảy nhót ra khỏi cơ thể, múa một điệu tango.
Trịnh Bắc vui sướng đến độ ngân nga từ bệnh viện cho đến khi về tới nhà vẫn chưa chịu ngưng. Mãi đến lúc Cố Nhất Nhiên kêu đau đầu hắn mới chịu im miệng.
Chuyện anh và hắn quen nhau thực ra chưa từng có lời đồng ý hẹn thề nào cả. Mọi chuyện giống như cả hai đều ngầm hiểu, ngầm thừa nhận. Kể từ lúc bị đồn đoán khắp Cục thì Cố Nhất Nhiên liền bị mọi người nhìn chằm chằm. Cả ngày ngồi không cũng bị các đồng chí trêu ra trêu vào. Nhưng anh là ai chứ? Cố lão sư ở đội phòng chống ma túy cũng đâu phải người nói trêu là trêu được. Nên chỉ dăm ba ngày mọi chuyện lại trở nên bình thường, giống như chuyện anh và Trịnh Bắc có mối quan hệ mờ ám là chuyện hiển nhiên không cần bàn cãi. Còn cái người họ Trịnh tên Bắc thì cũng không còn kiêng rè mà show ân ái trước bàn dân thiên hạ, khiến cho đàn em đều ăn cơm chó đến chướng cả bụng.
Về phần gia đình Trịnh Bắc, tuyệt nhiên là chỉ có Trịnh Nam tinh ý nhận ra từ sớm, còn ba mẹ hắn có biết hay không thì vẫn là ẩn số. Bởi vì thái độ của họ đối với Cố Nhất Nhiên vẫn không có gì thay đổi. Ân cần có, nhiệt tình có, săn sóc có, yêu thương có. Chính vì họ cứ như vậy lại càng khiến anh lo sợ nếu một mai hai người họ không chấp nhận, anh sẽ cảm thấy thực áy náy.
"Trịnh Bắc, chuyện này đừng vội nói với chú dì, em không muốn họ..."
Cố Nhất Nhiên đang định nói tiếp liền bị một bàn tay mạnh mẽ kéo ngồi vào lòng. Trịnh Bắc biết người hắn yêu lo lắng cái gì, hắn chậm nhiệt nhưng cũng đâu có ngốc. Nếu chuyện này còn không tinh ý phát hiện ra thì thật uổng danh tốt nghiệp xuất sắc trường cảnh sát.
" Đừng lo, chuyện nói với bố mẹ em không cần lo lắng" Thấy anh vẫn ảo não hắn không nương tay mà nhéo nhéo cái má bánh bao của người nọ đến nỗi hằn một vệt hồng nhẹ. Cố Nhất Nhiên đột nhiên bị nhéo đến đau điếng, tức giận đấm hắn một cái. Nhưng cái lực đấm của anh sao có hề hấn gì với cái tên "da dày thịt béo" mà bà Trịnh vẫn hay gọi chứ.
" Em đang massage cho tôi đấy à? Đây đây, chỗ này nữa này."
Hắn cậy mạnh lại còn mặt dày kéo tay Cố Nhất Nhiên dí lên gần miệng, tiện đường tiện chỗ " chạm" một cái. Cố Nhất Nhiên thấy mình vừa bị trêu chọc, vừa thẹn vừa tức rụt lại bàn tay vừa bị đem ra đùa giỡn. Mặt cũng lập tức được phủ lên một lớp layer hồng đỏ.
Thấy người nọ bị hắn làm cho mặt sắp chín đến nơi thì Trịnh Bắc cũng không làm khó anh nữa. Người chậm nhiệt nếu tiến độ quá nhanh thì sẽ phản tác dụng. Hắn trực tiếp quay lại chủ đề chính còn đang bỏ dở khi nãy.
" Không sao đâu, hai người họ sẽ hiểu thôi. Mà không chừng bố mẹ tôi biết sắp có cháu còn lấy luôn sổ hộ khẩu ra lên phường ghi tên em vào cũng không phải không có khả năng."
![](https://img.wattpad.com/cover/377336651-288-k219056.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bắc Nhiên CP] Cố lão sư ! Đừng chạy !
FanficMê Cung Tuyết fanfic cp Bắc Nhiên. CẢNH BÁO ! Fic có tình tiết mang thai sinh con nhưng không phải ABO. Ai không đọc trước khi nhảy hố thì đừng có trách sốp không cảnh báo.