Thể loại hiện đại
____________Vạn năm tạo nên một đại yêu, một đời người ngắn ngủi biến hắn thành kẻ sinh tình. Triệu Viễn Chu tức Chu Yếm một đại yêu vạn tuổi trải qua bao nhân tình thế thái, hỉ nộ ái ố, thất tình lục dục của con người. Hắn hiểu và cảm nhận được hết thảy cảm xúc tìm ẩn sâu trong đáy lòng con người. Tuy nhiên hắn không ngờ một ngày có một loài người nhỏ bé hiểu hắn, yêu hắn và hắn cũng yêu người.
Triệu Viễn Chu biết người yêu khác biệt, hắn đã cố tránh xa thứ tình cảm ấy từ người. Thế nhưng hắn không tài nào kiềm chế được cảm xúc đã bị bới móc sâu tận trong tim. Đến khi Triệu Viễn Chu muốn yêu, hắn không muốn che giấu cảm xúc của bản thân mình nữa. Ngày hắn bước chân ra khỏi vũng lầy cũng là ngày người rời đi trong tay hắn. Người rời đi trong đau đớn, nguyên hồn bị tổn hại cũng vì hắn mà ra, hắn đau khổ, hắn tội lỗi nhưng chẳng thể nào sửa chữa. Chỉ có thể lẳng lặng ôm người thương trong tay, vô hồn vô thanh nhìn đất trời. Cố gắng dùng nội đan khôi phục nguyên hồn cho người thương, mong một ngày đầu thay chuyển kiếp.
"Triệu Viễn Chu"
Giọng nói quen thuộc ập vào tai hắn, đẩy hắn rời khỏi ảo cảnh xưa cũ nghìn năm khó quên. Triệu Viễn Chu hắn xoay người, đôi mắt hắn hiện hữu một dáng người cao lớn với bộ vest đen. Gương mặt thân quen nhếch môi cười tiến về phía hắn.
"Ly Luân, đến đây làm gì?"
"Vì ta biết ngươi sẽ đến đây"
"......."
"Thời gian trôi thật nhanh, mới đó đã qua ngàn năm"
"Ừ"
"Vậy mà kiếp này của Bạch Cửu vẫn chưa tìm được"
"Ừ"
"Từ ngày đệ ấy rời đi, ngươi cũng trầm lặng hẳn"
"Ngươi đến đây chỉ để nói với ta những điều này?"
"Đương nhiên là không. Ta đến đây để thông báo cho ngươi một việc quan trọng"
"Việc gì?"
"Nghe xong đừng có khóc đó"
"Nhanh đi"
"Tìm được Bạch Cửu kiếp này rồi. Đệ ấy đang ở gần đây"
"......"
"Không chừng lát nữa lại vô tình gặp mặt như kiếp trước. Thôi ta đi đây, bye bạn già"
Ly Luân dời gót chân vẫy tay chào tạm biệt người bạn vạn năm, gã bước không nhanh nhưng không biết từ lúc nào đã biến mất. Triệu Viễn Chu cũng chẳng để ý, hắn chăm chăm rơi vào dòng suy nghĩ của mình, tay nhẹ nâng lên chiếc chuông tóc nhỏ trong lòng bàn tay. Hắn chuyển vị trí lắc nhẹ chuông tiếng leng keng vang dội, hắn nhận ra lời Ly Luân là thật người hắn đang chờ đang ở gần đây.
Người ấy đang hiện diện ngay sau lưng hắn.
"Xin lỗi đã làm phiền anh nhưng mà anh có thể giúp em một chút không?"
"!!!!!"
Âm thanh trong trẻo như tiếng chim truyền vào tai Triệu Viễn Chu, vừa quen vừa lạ làm hắn ngớ người. Chậm rãi xoay người đảo nắm nhìn nơi vừa phát ra âm thanh, gương mặt trắng hồng ngàn năm thương nhớ hiện hữu trong đôi mắt hắn. Nét ngây thơ ấy vẫn mãi không thay đổi, hắn chẳng tài nào quên được.
