Chap 60: Trộm *tình*

549 31 2
                                    

Đại bộ phận người hầu ở Hàm gia đều bận túi bụi do tổ chức bữa tiệc, hơn nữa Phác Hiếu Mẫn xem như là khách quen của Hàm gia, cho nên nàng âm thầm đưa Phác Trí Nghiên đến phòng của Hàm Ân Tĩnh cũng không bị ai chú ý.

Sau khi vào phòng Hàm Ân Tĩnh, Phác Trí Nghiên lập tức đến phòng tắm rửa sạch toàn bộ son phấn trên mặt, nhìn thấy hình ảnh mình thanh nhã thoát tục trong gương mới hơi hài lòng mà khóe miệng khẽ cong lên. Không thể không thừa nhận, Hàm Ân Tĩnh còn chu đáo hơn so với những gì mình nghĩ, biết mình sẽ không thích không khí tiệc tùng như vậy. Nghĩ đến Hàm Ân Tĩnh, lòng Phác Trí Nghiên trở nên ấm áp, nữ nhân này thật sự là hoàn mỹ vô khuyết đến bất khả tư nghị.

Lúc này Phác Trí Nghiên mới phát hiện phòng tắm của Hàm Ân Tĩnh thực rộng rãi, mà giữa phòng đặt một cái bồn tắm cũng rất lớn. Phác Trí Nghiên nghĩ rằng nếu tắm rửa ở trong này chắc chắn sẽ rất thoải mái. Do nghĩ đến bữa tiệc sẽ không kết thúc nhanh như vậy nên Phác Trí Nghiên quyết định tắm rửa sạch sẽ một phen trong lúc chờ đợi Hàm Ân Tĩnh trở về.

Đây là dầu gội của Hàm Ân Tĩnh, đây là sữa tắm được nàng dùng hàng ngày, ngửi thấy hương vị quen thuộc dễ chịu khiến cho Phác Trí Nghiên có ảo giác như bản thân và Hàm Ân Tĩnh được tiếp xúc da thịt với nhau ở khoảng cách thật gần vậy.

Phác Trí Nghiên tắm rửa xong, lấy khăn lông được đặt sẵn chỉnh tề ở góc tủ quấn quanh thân hình xinh đẹp của mình, ra khỏi phòng tắm. Phòng ngủ của Hàm Ân Tĩnh không lớn lắm, diện tích có lẽ tương đương với phòng tắm, một bên vách tường tựa hồ được làm bằng giấy, chính xác là một cánh cửa lùa, Phác Trí Nghiên có chút tò mò lấy tay nhẹ nhàng đẩy ra, quả nhiên có thể xê dịch, thì ra phòng ngủ và thư phòng thông với nhau. Nhưng Phác Trí Nghiên không đi vào mà chỉ nhẹ nhàng đóng nó lại. Phác Trí Nghiên thích chiếc giường của Hàm Ân Tĩnh hơn, khăn trải giường và chăn cùng một màu vàng nhạt, cách phối màu nhu hòa ấm áp. Phác Trí Nghiên ngã người lên trên giường vùi mặt vào gối đầu của Hàm Ân Tĩnh, trên gối còn vương lại hương vị đặc biệt của nàng, đó là loại hơi thở làm cho Phác Trí Nghiên an tâm và mê luyến. Ngửi được mùi hương của Hàm Ân Tĩnh, Phác Trí Nghiên bất tri bất giác ngủ thiếp đi, ở trong mộng, Phác Trí Nghiên mơ thấy Hàm Ân Tĩnh ôm mình vào lòng, bởi vì vây quanh thân thể nàng đều là hơi thở của Hàm Ân Tĩnh.

Hàm Ân Tĩnh quay về phòng, nhìn thấy cảnh tượng Phác Trí Nghiên nằm ngủ trên giường của mình, trên người chỉ bọc một cái khăn tắm mỏng manh, mái tóc dài suông thẳng phân tán buông lơi một bên, phía dưới cần cổ khêu gợi lộ ra xương vai và da thịt trắng nõn, cặp đùi thon dài cũng lộ ra ngoài, sự pha trộn của thiếu nữ ngây thơ khả ái và nữ nhân thành thục gợi cảm làm cho cặp mắt của người ta không thể rời khỏi.

Hàm Ân Tĩnh nhìn thân thể Phác Trí Nghiên triển lộ ra ngoài, trong phòng mặc dù máy điều hòa vẫn chạy nhưng nàng chỉ quấn mỗi một cái khăn tắm. Hàm Ân Tĩnh sợ Phác Trí Nghiên cảm lạnh nên đi đến bên giường nhấc lên một góc chăn đắp lên người nàng. Cảm giác được Hàm Ân Tĩnh đến gần, Phác Trí Nghiên mơ màng mở mắt, vừa nhìn thấy Hàm Ân Tĩnh lập tức tỉnh táo.

"Rốt cuộc ngươi đã trở lại." Phác Trí Nghiên cao hứng lập tức ngồi bật dậy.

"Ân, đợi lâu lắm sao?" Hàm Ân Tĩnh nở nụ cười ôn nhu hàm ý xin lỗi với Phác Trí Nghiên.

"Không lâu lắm." Ngủ một giấc, chỉ biết tỉnh dậy gặp được Hàm Ân Tĩnh cảm giác tâm tình tốt lên nhiều.

Hàm Ân Tĩnh thân thủ nhẹ nhàng sờ đầu Phác Trí Nghiên, nàng sợ tối nay Phác Trí Nghiên phải chịu ủy khuất rồi, cả đêm thấy nàng cũng không thể cùng nàng trò chuyện, trong lòng của mình cũng không chịu nổi.

"Hàm Ân Tĩnh, sinh nhật vui vẻ." Phác Trí Nghiên ôm Hàm Ân Tĩnh, đem mặt vùi vào cần cổ Hàm Ân Tĩnh, nhẹ nhàng chúc mừng.

"Ngốc tử." Hàm Ân Tĩnh vừa cười vừa nói, lần này không chần chờ mà ôm lại Phác Trí Nghiên.

"Hàm Ân Tĩnh, hôm nay ngươi thật xinh đẹp, chưa từng có nữ nhân nào có thể mặc sườn xám hợp như vậy." Phác Trí Nghiên thực lòng tán thưởng, muốn eo có eo, muốn ngực có ngực, muốn mông có mông, là loại S-line điển hình, vừa quý phái vừa gợi cảm.

Tiếu ý trên mặt Hàm Ân Tĩnh càng đậm, Hàm Ân Tĩnh ngửi được hương vị của chính mình trên người Phác Trí Nghiên.

"Giúp ta cởi áo được không, ta muốn tắm rửa một cái." Hàm Ân Tĩnh nhẹ giọng nói, nàng nghĩ đi tắm trước.

"Được." Phác Trí Nghiên đi đến sau lưng Hàm Ân Tĩnh, do bản thân khẩn trương nên các ngón tay cũng có chút vụng về, cứ không cẩn thận chạm phải phần lưng trần của Hàm Ân Tĩnh, loay hoay một lúc mới có thể nhẹ nhàng kéo dây khóa xuống cho nàng. Dáng người của Hàm Ân Tĩnh rất đẹp, Phác Trí Nghiên đã sớm rình coi và *ăn đậu hũ* (chiếm tiện nghi) qua, nhưng những lần đó đều do Hàm Ân Tĩnh không biết chuyện, hiện tại Hàm Ân Tĩnh ngay tại trước mặt, trong lòng càng khó kiếm chế, lúc vừa cởi sườn xám xong nàng thuận thế từ sau lưng ôm lấy Hàm Ân Tĩnh, hai bàn tay cũng đặt lên cặp nhũ phong đầy đặn của Hàm Ân Tĩnh.

Hàm Ân Tĩnh cảm nhận vùng da ở lưng bị Phác Trí Nghiên chạm vào trở nên mẫn cảm, có chút ngứa ngáy, có chút tê dại, làm cho bản thân khó có thể bỏ qua. Hơn nữa hai bàn tay của Phác Trí Nghiên tự nhiên đặt lên đôi bồng đảo mềm mại cách áo ngực nhẹ nhàng vuốt ve xoa nắn hai đóa hoa, khiến mình có thể cảm giác hai điểm trước ngực bắt đầu phản ứng, tựa hồ trở nên cứng lại, cảm giác xa lạ này làm cho Hàm Ân Tĩnh có chút hoảng hốt.

"Đừng nghịch." Hàm Ân Tĩnh bắt lấy đôi tay xấu xa của Phác Trí Nghiên, ra vẻ trấn định từ từ cởi bỏ sườn xám, bước vào phòng tắm.

Phác Trí Nghiên thấy Hàm Ân Tĩnh như là hoảng sợ bỏ chạy liền mỉm cười, Hàm Ân Tĩnh đối với những việc thân mật thật sự rất khắc chế và bảo thủ, Phác Trí Nghiên nhìn bàn tay vừa mới chiếm được tiện nghi của Hàm Ân Tĩnh, xúc cảm mềm mại mơ hồ còn lưu lại nơi đầu ngón tay, cảm giác tuyệt vời làm cho người ta không nói nên lời, Phác Trí Nghiên nhìn cửa phòng tắm chỉ được khép hờ, trong lòng có một ý tưởng điên cuồng, nàng *muốn* Hàm Ân Tĩnh, *muốn* đến điên cuồng, đó là thứ ý niệm mãnh liệt chưa từng có cùng dục vọng tràn ra không thể khống chế, bởi vì lo lắng sợ mất đi nên càng trở nên điên cuồng.

Hàm Ân Tĩnh mở vòi sen, nàng nhìn hai hạt đậu nho nhỏ trước ngực vì động tác của người kia mà vẫn còn hơi cương cứng, cái này gọi là dục vọng sao? Lần đầu tiên Hàm Ân Tĩnh cảm thấy bản thân mình cũng có dục vọng, là một nữ nhân bình thường nhưng thứ dục vọng mạc danh kỳ diệu này làm cho Hàm Ân Tĩnh có ít nhiều sợ hãi. Con người có rất nhiều thứ lo sợ, mà đa số đều do họ không hiểu biết hoặc cảm thấy xa lạ, thực hiển nhiên Hàm Ân Tĩnh cũng rất xa lạ với dục vọng của bản thân, Hàm Ân Tĩnh nhắm mắt lại, mặc cho những tia nước rửa sạch dục vọng âm ỉ cháy do Phác Trí Nghiên gợi lên. Tuy hiện tại chỉ một đám lửa nhỏ, nhưng nó đã có xu hướng càng cháy càng lớn lan ra cả cánh đồng.

Đột nhiên, Hàm Ân Tĩnh cảm giác có người ôm lấy mình từ phía sau, làn da mịn màng mềm mại tiếp xúc với thân thể, Hàm Ân Tĩnh mở to mắt nhìn thấy Phác Trí Nghiên không một mảnh vải đang gắt gao dán chặt lấy mình.

Để ngăn cản Hàm Ân Tĩnh cự tuyệt, Phác Trí Nghiên nhanh chóng dùng môi che lại đôi môi quyến rũ kia, cùng lúc đó dùng chân xâm nhập vào giữa hai chân Hàm Ân Tĩnh. Mặc dù cho tới bây giờ Phác Trí Nghiên chưa từng thử qua với bất kỳ một nữ nhân nào, nhưng nàng là nữ nhân, nữ nhân đối với cấu tạo của cơ thể mình dĩ nhiên hết sức quen thuộc, cho nên đối với chuyện chiều chuộng một nữ nhân khác có lẽ cũng không phải chuyện khó khăn gì.

Hàm Ân Tĩnh hiển nhiên không dự đoán được Phác Trí Nghiên hôm nay lại nhiệt tình chủ động đến vậy, dục vọng trong ánh mắt hoàn toàn thể hiện ra không hề che dấu, cảm giác nóng rực cơ hồ muốn đem mình thiêu cháy thành tro, Hàm Ân Tĩnh nhất thời quên kháng cự, nàng bị động thừa nhận nụ hôn nóng bỏng của Phác Trí Nghiên, ngón tay của Phác Trí Nghiên ở trên người nàng chạy loạn vuốt ve, có vẻ giống như không theo quy luật âu yếm gì nhưng kỳ thực là đang cực lực thăm dò khơi nguồn *hồng thủy* cho Hàm Ân Tĩnh.

"Hàm Ân Tĩnh, ta muốn *ăn* ngươi." Những nụ hôn rời rạc dừng ở cần cổ của Hàm Ân Tĩnh, sau đó Phác Trí Nghiên dán sát vào bên tai nàng, dùng âm thanh cực kỳ ái muội hòa dụ hoặc nhẹ nhàng nói.

Hàm Ân Tĩnh nghe được lời nói trắng trợn của Phác Trí Nghiên, trái tim hơi nhảy lên, dự định mở miệng cự tuyệt Phác Trí Nghiên thân mật, nhưng mà thanh âm đến cổ họng lại không phát ra được. Nàng có cảm giác cực kỳ xa lạ khi chân của Phác Trí Nghiên xâm nhập nhẹ nhàng qua lại ma sát phần giữa hai chân mình, thân thể trở nên không giống bình thường, lý trí bắt đầu không thể khống chế khoái cảm cuồn cuộn tuôn ra.

"Không cần kháng cự cảm giác này, sẽ không khó chịu chút nào đâu, rất thoải mái, cảm thụ và thuận theo đi, ngươi sẽ thích thôi." Phác Trí Nghiên nhận thấy thân thể của đối phương trở nên cứng nhắc, nàng nhẹ nhàng vuốt ve lưng Hàm Ân Tĩnh, lừa gạt cùng trấn an khuyên nhủ.

Nữ Nhân Hoàn Hảo EunYeon / JijungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ