Chương 170: Em trai cùng cha khác mẹ.

2.7K 32 0
                                    

Một chiếc máy bay tư nhân lượn một đường cong tuyệt đẹp trên nền trời xanh biếc, chậm rãi hạ cánh.

Cửa cabin mở ra, một người đàn ông tóc vàng mắt xanh bước ra, toàn thân hắn mặc đồ hưu nhàn phẳng phiu mà tuấn nhã, đôi mắt trong sáng xanh lam như ngọc bích, dưới làn gió nhẹ cùng ánh mặt trời có vẻ chói mắt không gì sánh được.

"Colin! Nếu không chúng ta gọi cho Vinson một cuộc điện thoại bảo anh ấy sai người đón tiếp đi? '' Trợ lý đi phía sau niềm nở nói, miệng tuôn ra một tràng dài tiếng Anh lưu loát nói với hắn.

Người đàn ông nheo mắt nhìn quang cảnh xung quanh, khóe miệng nổi lên một nụ cười tà mị.

"Đây chính là nơi anh ấy muốn ở lại?", tay vịn vào lan can bảo vệ, Colin trầm ngâm nhìn rừng xanh núi cao xanh um tươi tốt mê hoặc ánh mắt người ta, ý cười càng đậm, "Bất quá nghe nói thứ níu chân anh ấy ở lại đây không phải là cảnh đẹp mà là một nữ nhân . . . . Thật tò mò nha, rốt cuộc là nữ nhân như thế nào?

Quay đầu lại nhìn người trợ lý, nhíu mày: "Cậu thích phụ nữ Trung Quốc không?"

Trợ lý nhún vai: "Tôi thích phụ nữ có mông có ngực, bất kể cô ấy là người nước nào"

"Ha ha ha. . . . . . . . . . .", Colin cười ha hả, đi qua vỗ vỗ vai hắn, tà ý nơi khóe miệng càng thêm sâu, "Chính là Vinson lại cố tình bỏ rơi nữ nhân có dáng người bốc lửa yêu mị như Lily để chọn một nữ nhân Trung Quốc . . . Tóc đen, mắt đen, nghĩ đến người này nhất định cũng có năng lực nha."

Giọng nói London chính thống, tiếng cuối cùng tiêu tan trong không khí, khiến cho bầu không khí nơi này có chút quỷ dị.

"Đi thôi, lúc này hẳn cô ấy đã chuẩn bị tốt rồi.". Giơ tay nhìn đồng hồ, Colin đút tay vào túi, mang theo nụ cười khúc khích rời đi.

Nơi này.

Tần trạch thật yên tĩnh.

Một bóng dáng xinh đẹp nửa đứng nửa ngồi xổm trước tủ quần áo, đào đào bới bới, đang tìm cái gì đó.

Nàng để chân trần, mái tóc dài đen như mực rơi lả tả trên vai, da thịt mềm mại sáng bóng bị bao trùm bởi những dấu hôn thâm tím, cả người cũng suy nhược vài phần.

Tìm không thấy.

Đôi mắt trong veo hiện lên tia mỏi mệt cùng suy sụp, nàng đứng dậy, đầu có chút choáng váng, ngồi ở bên giường. Có tiếng gõ cửa vang lên: "Phu nhân, mời cô xuống dưới ăn sáng."

Lâm Hi Hi đi tới mở cửa, quả nhiên là chị Tuệ đang đứng trước cửa, vẻ mặt lo lắng vừa nhìn thấy nàng đã tiêu tan hết, lên tiếng hỏi: "Phu nhân, cô không sao chứ?"

Một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp như vậy, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tiều tụy như vậy cũng đủ biết khi thân mật đã xảy ra chuyện gì.

"Chị Tuệ", Lâm Hi Hi nhẹ giọng gọi chị, lúc này mới cảm giác được thanh âm của mình có chút khàn khàn, dịu đi một chút mới tiếp tục nói, "Chị có nhớ, anh ấy cất thuốc tránh thai ở đâu không? Tôi đi tìm. . . . . . . . nhưng tìm không thấy."

Nhớ lại lúc thân mật hỗn độn kia, nàng không biết rốt cục hắn. . . . . . . . . . . . Có sử dụng biện pháp phòng tránh hay không, lúc ấy nàng mệt mỏi nên ngủ thiếp đi trong ngực hắn, sau đó trí nhớ liền không rõ ràng lắm.

Tổng tài thật đáng sợ - Cận NiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ