11. Yêu tu xuất hiện
Trong phòng luyện khí, vây quanh Hách Liên Vạn Thành là vô số kim quang. Những sợi linh khí yếu ớt, mảnh như sợi tóc uốn lượn trong không trung thành một đồ đằng dày đặc, tinh tế, phức tạp đến khó phân biệt.
Bên ngoài phòng vang lên tiếng da thịt va chạm, là vài tiếng suyễn hỗn loạn của Chinh Mạc, hay giọng mũi ẩn nhẫn của Lâm Phương Sinh. Không gian yên tĩnh làm thanh âm thêm phần dâm mĩ, nhưng Hách Liên Vạn Thành vẫn một mực làm ngơ, chỉ liên tục trút phép xuống linh phù trước mặt. Phù văn kia do Chân long Thượng Cổ tạo ra, quả nhiên uy lực kinh người, vô cùng phức tạp. Ngay cả bậc người kinh tài tuyệt diễm như Hách Liên Vạn Thành cũng cảm thấy khó giải.
Lâm Phương Sinh dục tiên dục tử mấy lần, tận đến khi phù văn không còn tác oai tác quái mới ngã phục xuống giường, không nói được tiếng nào. Chinh Mạc không dám quấy rầy sư tôn, chỉ lẳng lặng bế sư đệ ra khỏi phòng luyện khí.
Đến khi Lâm Phương Sinh tỉnh dậy, Chinh Mạc đương nhiên đã sửa soạn lại, khiến y xấu hổ, "Việc đã đến nước này, đệ chỉ lo buồn bực, khiến sư huynh quan tâm, thật sự không nên như vậy. Dù tên yêu nghiệt Yêu Tu có tác oai tác quái thế nào, ta vẫn là sư đệ của huynh."
Chinh Mạc nghe thế thì an tâm, "Sư đệ nghĩ được như vậy là tốt rồi."
Hách Liên Vạn Thành đóng cửa tu luyện, chớp mắt đã hơn một tháng, mọi việc vặt trong môn đều do các trưởng lão xử lý, huynh đệ Chinh Mạc chỉ cần lo tu hành, nếu rảnh thì chỉ điểm cho các đệ tử khác.
Lại gặp lúc sắp có tỷ thí trong môn, Lâm Phương Sinh cùng sư huynh thống nhất, cách một ngày sẽ đến Kiếm đường, giải thích các vấn đề, chỉ dẫn tu hành.
Nhất thời trong Vạn Kiếm môn, mỗi người đều dâng trào chí tiến thủ, ý chí chiến đấu cao ngất.
Mấy ngày này Lâm Phương Sinh chủ trì giảng kiếm, đem hết những gì mình lĩnh ngộ được suốt bao năm ra truyền dạy hết, lại biểu diễn kiếm trận Địa Sát cẩn thận một lần. Biết bao ngày chịu khi nhục, lần này quyết tâm càng cao, luyện kiếm cũng vô cùng nhuần nhuyễn. Kiếm trận có đột phá, đạt Thiên Cương Thập Bát kim kiếm, ba mươi sáu hắc kiếm Địa Sát khuấy đảo trong không trung, biến đổi không ngừng, ảo diệu khó dò.
Chúng tệ tử nhìn như say như túy, lập tức động tâm, liền muốn học kiếm trận. Lâm Phương Sinh cũng không giấu, nói thẳng ra, "Khi mới lập kiếm trận, nhất thiết phải có sáu kiếm Thiên Cương, mười hai kiếm Địa Sát, mỗi ngày lấy kiếm làm bút, dùng ý thức để khống chế, viết Đạo Đức kinh. Đợi đến khi nhân tâm không dao động, viết Đạo đức kinh không sai một chữ, có thể viết thuận viết nghịch Thập Bát Thiên Kinh văn, kiếm trận mới có thể thành lập. Đến lúc đó hãy tìm ta, ta sẽ dốc lòng dạy bảo."
Để luyện được như thế, người thường thất khiếu còn không đủ dùng, chúng đệ tử lại càng khâm phục kì tài Lâm Phương Sinh, lại có người tâm tính kiên định, nhẩm kĩ nhập môn kiếm trận, trở về tu luyện khắc khổ, đợi một ngày thành.
Giảng kiếm xong, chỉ thấy sư huynh đang đứng bên kiếm đường, tựa như đang chờ, Lâm Phương Sinh liền cười, "Khiến sư huynh đợi lâu!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Kiếm tu lánh loại tốc thần pháp
قصص عامةTác giả: Khải Tát Nguyệt Nguồn: Xà Viện Editor: Shuusie Thể loại: Cổ trang, cung đình, giang hồ, thần tiên yêu quái, huyền huyễn, nhất thụ đa công (6P), H văn, cường cường, sư sinh, nhân thú, tu tiên, ngược, sủng, HE. Văn án: Đây là một chuyện xưa v...