CHAP 9

273 14 4
                                    

_Ngươi nói cái gì? - một âm thanh cao vút vang lên

_Chuyện đó nô tỳ đã tận mắt chứng kiến, không thể sai được - lần này là một giọng nói nhẹ nhàng hơn song vẫn có một chút sợ hãi trong đó

_Chết tiệt, ả tiện nhân đó đúng là không xem lời của ta ra cái gì mà. Được lắm, nó sẽ phải hối hận cho xem

|•|•|•|•|•|•|

_Hoành Hoành, ta chán - Vương Nguyên vật vã nói

_Kệ ngươi, ta không quan tâm (phũ!)

_Oa oa oa... ta ghét ngươi, ta ghét ngươi

_Ngươi ngậm cái miệng lại giùm ta đi, thực ồn ào! - Chí Hoành bịt tai lại

_Hứ! - cậu hất cằm - Này, Hoành Hoành, chúng ta kiếm gì chơi đi

_KHÔNG! - Hoành bắt chéo hai tay lại - Ta không muốn lại xảy ra sự việc giống hôm trước nữa đâu

_Xí, đó chỉ là vô tình thôi mà, có ai cố ý đâu chứ - càng về sau giọng cậu càng nhỏ dần khi nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của Chí Hoành

_Tóm lại là ngươi không được làm gì hết, ngồi yên ở đó đi!

_Nhưng mà ta chán, ta chán a~

_Mệt ngươi quá đi - rồi như sực nhớ ra điều gì, Chí Hoành quay sang - À mà nè Vương Nguyên, sáng nay đi ngang qua vườn thượng uyển ta nghe đám nữ nhân bàn tán cái gì mà "sắp tới là sinh thần(*) của Hoàng thượng" hay đại loại như thế...

_Cái gì??? Sắp tới là sinh thần của tên mặt đao ấy hả?! - cậu hét lên

_Nàng nói ai mặt đao? - một âm thanh lạnh như băng vang lên

_Thiên a~ - cậu giật mình đưa tay vuốt ngực

_Nàng làm sao vậy?

_Nè nha, ta không cần biết ngươi là ai, là cái gì nhưng đừng có vì thế mà cứ suốt ngày đứng sau lưng người ta hoài. Tim muốn rớt ra ngoài luôn! - cậu chống nạnh, mắt nhìn thẳng vào người đứng trước mặt mà hét

Tất cả mọi người nhìn cậu một cách kinh ngạc xen lẫn sợ hãi. Thiên a~ kể từ khi sinh ra tới giờ đây là lần đầu tiên mới thấy có người dám chửi "con" của người a~ Oaaa...thực lợi hại *mắt long lanh* nhưng mà Hoàng thượng sẽ như thế nào đây? Đem cô ấy trói lại phơi ra ngoài nắng cho đen da hay là để chó rượt chạy cho đứt hơi luôn??... (vãi cả suy nghĩ)

Nhưng không, trái lại với suy nghĩ của mọi người, anh chỉ nhếch mép và hỏi:

_Thế nàng muốn ta phải làm gì?

_Hừm...mai mốt khi nào ngươi tới thì bước lên trước mặt ta đi...không không...ngươi mà đứng trước mặt ta ta lại tưởng là ma nữa thì mệt lắm, ngươi đứng ngoài cửa đi...khoan...Hoàng thượng mà đứng ngoài cửa thì còn gì là thể diện...thôi tốt nhất là ngươi đừng tới đây thì hơn.

Mặt anh hiện giờ đã nổi đầy hắc tuyến, âm thanh trầm thấp một lần nữa lại vang lên:

_Tất cả mọi người mau ra ngoài, không trừ một ai

Sau đó mọi người - kể cả Thiên Tỷ và Chí hoành - đều lần lượt bước ra ngoài. Trong phòng giờ đây chỉ còn lại cậu và anh.

[kaiyuan] Em mãi là của anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ