Chương 4

4.6K 68 8
                                    

Chương 4

-Cô chủ à, mau dậy thôi.- Dì Hà ngồi xuống giường,thuận tay gấp lại mền gối cho cô

-Oa, mới 8h, con ngủ một lát,một lát nữa thôi.

-Cậu chủ đang chờ dưới nhà bảo tôi lên gọi cô

-Chờ con làm gì cơ

-Ây da, hôm nay là ngày phải về nhà chính thăm bà chủ ,cô quên rồi à

Nghe xong câu này,cô ngồi bật dậy, nhanh bước đến xem lịch, haizz một tháng trôi qua rồi,hôm nay là ngày cô ghét nhất trong năm.Lười nhác làm vệ sinh cá nhân, mặc một chiếc áo pull quần lửng đơn giản, cô bước xuống nhà bếp, anh nghe thấy tiếng động gấp báo lại, ngước mặt lên nhìn cô :

-Đi thôi

-Anh à,em không đi được không,anh biết mà, mẹ không có thích em,với lại..-với lại thằng nhóc chết tiệt kia nữa""

-Không đi mẹ sẽ thích em à,mau lên,trễ giờ rồi.

Cô á khẩu,lẳng lặng ngồi vào xe, thấy cô thắt xong dây an toàn,anh khởi động xe chạy. 30p sau, chiếc ferrrari dừng lại trước căn biệt thự sang trọng.Cảnh cổng mở ra, quản gia Lâm bước đến tiếp đón:

-Thiếu gia,thiếu phu nhân đã về, phu nhân đợi hai người lâu lắm rồi ạ

Anh gật đầu đưa chìa khóa xe cho chú Trần, rồi kéo tay cô vào trong. Cô nhìn nhìn xung quanh, ngôi nhà được trang trí theo phong cách châu âu cổ điển,tuy cũ xưa nhưng càng làm tăng lên vẻ trang trọng, xung quanh treo bức tranh của một số họa sĩ nổi tiếng,chiếc đèn chùm tỏa ra ánh sáng vàng rực chói mắt, cô cảm thán, ngay cả hai con kỳ lân trước nhà cũng được giác bằng vàng,thật là phung phí nha~

-Tiểu Viêm, con đã về rồi- Trác phu nhân mang theo vẻ mặt vui mừng bước xuống ôm chầm lấy anh, bà năm nay đã ngoài 50 nhưng gương mặt được chăm sóc kỹ nên trẻ nhiều hơn so với tuổi, không khó có thể biết rằng bà từng là một mỹ nữ khi còn thanh xuân,ánh mắt bà sắc bén lướt qua làm cô cảm thấy một hồi lạnh cóng, lui về sau vài bước.

-Mẹ-Anh đưa mắt ra hiệu cho chú Trần đem quà đã chuẩn bị trước vào nhà, lãnh đạm mở giọng

-Đứa trẻ này, con không cảm thấy vui mừng khi gặp mẹ cơ à

-Vui mừng-anh gật đầu,có người nào vui mừng mà nét mặt lại vô cảm thế không chứ ==!

Ách,hình như là,cô bị lơ rồi..Cô hít sâu một hơi, khẽ cười :

-Hi mẹ,hôm nay mẹ xinh thật đấy

-Ý cô là mọi hôm trước tôi không đẹp à-Trác Phu nhân nhíu mày

-Aha,ý con là hôm nay mẹ đẹp hơn hôm qua,hôm qua đẹp hơn hôm kia, đẹp ở mọi nơi,mọi lúc,khi sinh ra mẹ đã đẹp...

"..."

-Mẹ,con đói rồi- Trác Viêm cắt ngang lời để gỡ rối cho cô.

-Hôm nay mẹ muốn tự tay chuẩn bị cơm cho con nên cho dì Liên về quê nghỉ ngơi, con ngồi chờ nhé.

-Vâng

-Khả Ân,cô vào phụ mẹ-Bị gọi đến tên,cô giật thót mình,luống cuống.

-M..mẹ gọi con ạ

Nhật Ký Yêu (Full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ