Chương 5

4.1K 68 6
                                    

Reng...reng..reng...

.

.

.

Reng...reng...reng...

30 phút sau...

-Á, trễ rồi, bị phạt mất thôi,huhu, dì Hà, sao không gọi cháu.

-Cô chủ a~, tôi đã gọi tổng cộng 4 lần rồi

Cô chạy như bay xuống nhà, vai đeo chiếc balo màu xám tro, mặc một chiếc áo thun trắng chân váy đơn giản, đưa tay cào cào lại mái tóc rối, hôm nay cô phải đi dã ngoại ngoài trời với trường 1 ngày,thầy tổng phụ trách đã dặn khởi hành lúc 6h30, bây giờ là 6h28 rồi TTvTT.Nhanh chóng ngồi xuống mang đôi giày thể thao thì nghe phía sau có giọng nói :

-Ăn sáng

-Ách, em trễ rồi

-Lại đây

-Nhưng..-Chưa kịp từ chối thì Trác Viêm kéo cô lại gần, đưa một miếng sandwich vào tay cô :

-Không vội, ăn hết đi

TT^TT

-Ưh, em đi nhé

-Phải cẩn thận,không được đi lung tung để lạc biết không

-Okay okay, em không phải con nít 7 tuổi mà...

~~~oOo~~~

Nơi cắm trại là ngọn đồi cỏ thiên nhiên, xe vừa dừng lại , tất cả mọi người ùa ra ngoài hét lên thích thú, cô tìm một chỗ ngồi ven bờ,hai chân trần để xuống nước đung đưa, nhìn lên cao là ngọn thác trong xanh không thấy điểm nguồn, ánh nắng hắt vào mắt khiến cô nheo mắt che mặc lại.

"Tất cả các em tập trung, tập trung theo từng lớp,mau lên"

Thầy tổng phụ tránh tay cầm chiếc loa lớn tiếng hét,sau khi thấy 6 hàng ngay ngắn trước mặt, thầy hài lòng nói :

-Các em có 30 phút để đi thăm quan nơi này, chọn một cảnh để vẽ bài thi, hạn cuối nộp là tuần sau, em nào không nộp đúng hạn là bị đánh rớt, Nhớ tuyệt dối không được đi xa vào khu rừng kia nghe rõ không.

-Vâng ạ

Thế là mọi người theo từng nhóm một đi cùng nhau, rôm rả nói chuyện đùa nghịch, cô cũng tản ra để đi riêng, cô không phải không có bạn, chỉ là bọn họ hôm nay bận việc nhà nên cô phải một mình nơi đây, thật là chán ! Cô cúi xuống lẩm nhẩm đếm từng bước chân của mình,men theo làn cỏ xanh mà đi.

98

99

100

Có vật cản trước đường, cô ngước mặt lên nhìn,trước mặt là tấm bảng bằng gỗ được dựng sơ sài, bám đầy bụi bẩndòng chữ to nổi bật :"Nguy hiểm, không vào" được viết lem luốc bằng sơn đỏ, đây chẳng phải là nơi thầy tổng phụ trách bảo lúc nãy hay sao. Cô mím môi, tính tò mò nhanh chóng nổi lên, mặc kệ , đây là khu du lịch sinh thái không có khủng long cũng chẳng có thú dữ, nghĩ nghĩ xong, lâu nhón chân nhẹ nhàng bước vào, thấy không có nguy hiểm như tưởng tượng, cô mới ung dung chạy nhảy, điện thoại trên tay liên tục chụp ảnh.Bỗng nhiên...

-Á...á...Rầm...

~~~oOo~~~

Sáu giờ chiều, bầu trời ngả màu một mảng,cảnh vật xung quanh dần tối lại, ánh đèn le lói cũng không đủ chiếu sáng toàn bộ, tại điểm tập trung :

Nhật Ký Yêu (Full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ