Chương 6(Phần I)

4.1K 58 16
                                    

Chương 6 (phần 1)

Khả Ân bị ánh mặt trời chói mắt đánh thức,cô nhìn xung quanh thì thấy Trác Viêm  đang thu dọn quần áo vào chiếc valy bên cạnh.Cô dụi dụi mắt còn bị bao phủ bởi cơn buồn ngủ :

-Anh làm gì thế ?

-Em thức rồi à,anh phải đi công tác ở Paris khoảng một tuần,em mau sắp xếp ,anh đưa em qua nhà mẹ.

Nghe thế,cơn buồn ngủ đã tan đi gần hết,cô ngồi bật dậy,hét lên :

-Cái gì,em không qua đâu,em ở nhà với dì Hà được mà.

-Dì Hà về quê thăm cháu,xin nghỉ trong năm ngày,mau dậy nào,trễ giờ rồi.

-Em...em ở nhà một mình là được,không sao hết.

-Không được,lỡ có việc gì xảy ra thì sao,không nói nữa, đi thôi.

-Em...

Không đợi cô nói hết câu,Trác Viêm bước ra ngoài bỏ lại cô á khẩu ngồi trên giường, khóc thầm trong lòng:oaoaoa...

Cô buồn bực ngồi dậy,sau khi làm vệ sinh cá nhân sạch sẽ,côkéo chiếc valy anh đã chuẩn bị sẵn cho mình,nhìn căn phòng thân thương lần cuối rồi đóng cửa xuống nhà.

~~~oOo~~~

Đến nhà chính Trác gia, khi anh nói về việc cô sẽ ở lại vài ngày thì Trác phu nhân ngoài việc hai đầu lông mày khẽ nhíu lại cũng không phản ứng gay gắt nhưu trước nữa.Im lặng lên phòng ngầm biểu thị sự đồng ý. Nhưng Trác Minh thì không như vậy,cậu nhóc cứ làm ầm lên đòi bỏ nhà ra đi :

-Anh nghĩ làm sao mà bắt em ở chung với chị ta vậy,em không biết đâu,chị ta không đi thì em đi.

-Anh là cần ý kiến của mẹ chứ không phải em.Nếu em muốn ra ngoài sống thì cứ việc,nhưng nghe nói tài khoản ngân hàng của em sắp bị đóng băng một thời gian đấy.

Sau khi thương lượng không thành công,Trác Minh bắn cho cô ánh nhìn cực kỳ không thiện cảm,vùng vằn bỏ đi.

~~~oOo~~~

Ba ngày trôi qua nhanh chóng,rút kinh nghiệm từ lần trước nên mẹ Trác không dám nhờ cô xuống bếp cùng lần nào nữa,vì thế,hằng ngày cô chỉ cần ăn và ngủ-không cần động tay đến việc nhà .

Bấy giờ,cô đang nằm lướt web như thường lệ, bỗng thấy một tấm hình chụp khung cảnh ngọn núi tuyết Neju cao lớn,nghe nói đây là trò chơi trượt tuyết nổi nhất hiện nay,cô tò mò bấm vào ,kéo xuống xem comment.

@Cơn gió : Tớ đã cùng bạn bè chơi trò này rồi,vui đến cùng cực,cảm giác thật là phiêu...

@Lee Min : Cảm giác trượt từ ngọn núi 100m thật tuyệt vời...

@Hoàng tử ếch : Ai không đi là phí cả cuộc đời đấy...

@Tao là ai : Đúng thế đúng thế,trò chơi dù có mạo hiểm nhưng chơi một lần sẽ không hối hận...

...

...

Cô mím môi,nghĩ nghĩ,với tay lấy điện thoại gọi cho anh.

Trác Viêm sau khi gặp đối tác trở về đã là 10 giờ tối, thấy màn hình nhấp nháy hiện lên tên của cô,môi khẽ cong lên,nói vài câu với thư kí rồi ra xa áp điện thoại lên tai ,cất giọng trầm ấm :

Nhật Ký Yêu (Full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ