Chương 3

1.6K 56 2
                                    

p/s: sr m.n nhìu nha! Do dạo này mk hơi bận mk hứa qua thời gian này mk sẽ up truyện đều lại. Mong m.n vẫn sẽ ủng hộ mk nha! Nếu mà k có chuyện gì xảy ra thì mai mk cũng sẽ up chương ms m.n yên tâm nha! Mong m.n tiếp tục ủng hộ mk!!!!
-------------------------------------

"Chị phải đi với tôi!"

"Tại sao?"

"Còn hỏi tại sao à? Là ai bắt tôi phải mặc bộ quần áo này hả? Lại còn phải đi giày cao gót nữa chứ! Làm ơn đi, làm sao tôi có thể mặc cái này mà đi ra đường được chứ? Chị phải đi bên cạnh để đỡ tôi, nếu không tôi sẽ té ngã, chẳng phải đó là chuyện xấu sao?"

JiYeon và EunJung, mỗi người ở trong phòng, còn một người ở ngoài phòng nhưng vẫn không ngừng nói chuyện với nhau.

Chị đã yêu cầu cô làm nhiều chuyện như vậy, cho nên cô cũng phải làm khó chị một chút. Hừ! Ai bảo chị làm tay sai cho mẹ cô, ép buộc cô phải đi xem mắt. Thật là làm cho cô tức chết mà!

JiYeon vừa thay quần áo vừa lèo nhèo với EunJung, cô còn nguyền rủa, chiết tiệt, quần áo này sao lại khó mặc vậy chứ!

"EunJung!" Cô mở cửa ra.

Quả nhiên chị đứng ngoài cửa canh chừng, là sợ cô chạy trốn.

"Thế nào?"

Chị đang đứng ngoài cửa hút thuốc lá, thấy cô mặc quần áo xộc xệch bước ra, cả ngực cũng rớt hơn phân nửa ra ngoài, cô mặc quần áo như thế nào vậy chứ?

"Chị đừng cau mày, quần áo là do chị mua. Nhưng sao lại khó mặc vậy chứ, nó quá nhỏ rồi!" Cô vừa oán trách, vừa túm lấy quần áo trên người mình, một bộ quần áo công sở, liếc mắt một cái đã biến thành bộ dạng này.

EunJung không nhịn được liền than thở. Cô có phải là con gái không vậy trời?

Chị dập tàn thuốc rồi đến giúp cô sửa sang quần áo.

"Tôi mua theo số đo của cô mà." Cho nên không thể nào quá nhỏ được.

"Mua theo số đo của tôi? Thật buồn cười, làm sao chị biết size của tôi chứ?" có phải Jung thấy thân thể của cô đẹp quá không? Bằng không, sao bộ quần áo này lại khó mặc như vậy chứ.

"Cô mặc quần lót rồi chứ?" Tuy không có lộ trên vai, nhưng đường cong áo lót đang mặc vẫn hiện diện quanh người cô.

"Nói nhảm! Tôi đi xem mắt chứ không phải đi làm gái, tôi không mặc áo lót vậy khi họ mở máy lạnh lên không phải sẽ rất lạnh sao, lại còn những chỗ lồi lõm sẽ hiện lên rất khó coi sao?"

Chị nói: "Cả áo lót mà cũng không biết mặc!"

"Ai nói vậy!" Cô hét to. Chị dám sỉ nhục cô, đùa gì thế, mười bốn tuổi thì cô đã trỗ mã rồi! Nói mặc áo ngực ít nhất cũng đã mặc mười ba năm, sao có chuyện cô không biết mặc chứ?

"Lúc cô mặc áo ngực thì phải khom lưng xuống rồi kéo áo ngực ra để bộ ngực vào."

"Tôi mặc như vậy mà, không đúng sao?"

"Tôi còn chưa nói xong mà. Sau khi cô mặc vào, đẩy hai nú thịt vào, như thế mới không bị lộ ra bên ngoài." Chị tả rất lâu, còn cô giống như con khỉ, làm những động tác khiến cho người khác thấy rất buồn cười.

Bảo bối nóng tính của Tổng giám đốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ