66.
Editor: Lệ Cung Chủ
Beta: Vườn Độc Thoại
Từ trong Vân Mộng sơn trang đi ra, trước mắt đột nhiên sáng ngời, ánh mặt trời quả thực rực rỡ.
Trầm Lãng có chút không thích ứng hơi hơi nheo mắt lại, nhìn cây cối tươi tốt trước mắt một mảnh xanh mượt, đột nhiên liền nhớ tới việc đêm trước, không khỏi mỉm cười. Công tử bôn nguyệt mà đến, giai nhân bày tiệc mà đợi, có rượu tên là tiêu sầu, nhưng lại giống như đã là cảnh kiếp trước trong mơ.
Thời tiết hôm nay sáng sủa, làm tình giấc mộng đã lâu.
Lưỡi kiếm nhọn đặt ở trên cổ đã lạnh còn trầm, một thanh kiếm như vậy thật sự không thích hợp được cầm ở trong tay một mỹ nhân. Trầm Lãng thở dài, vừa nhìn vừa đi phía trước, dáng đi bình tĩnh, ngược lại Tĩnh Phàm có chút hơi hơi kinh ngạc, hỏi: "Ngươi đến tột cùng là thật sự muốn chết, hay là nghĩ rằng ta sẽ không giết ngươi?"
Trầm Lãng mỉm cười lắc đầu.
Y hơi hơi quay đầu đi, muốn dùng dư quang khóe mắt nhìn đến cánh cửa thông qua sơn trang kia, tựa như bóng dáng bạch y nhân (người áo trắng) kia còn ở nơi đó.
Đương nhiên, hắn sẽ không ở nơi đó, ít nhất bây giờ vẫn không ở đó.
Trầm Lãng thản nhiên nói: "Tiên cô vì sao không hạ thủ?"
Tĩnh Phàm cười nói: "Ta chỉ là mang ngươi đến một nơi thích hợp, ngươi không cần vội."
Không vội, y đương nhiên không vội. Khoảnh khắc lúc nàng rút kiếm khỏi vỏ, y cũng sẽ không vội.
Không nghĩ thế nhưng lại đã tới trước vách núi ngày ấy.
Trầm Lãng cười nói: "Tiên cô, đây chính là nơi thích hợp cho tại hạ sao?"
Tĩnh Phàm cắn răng nói: "Ngươi cũng biết ngày ấy ngươi muốn ta cõng Đổng Thiếu Anh lên, đối với một nữ tử, là khuất nhục như thế nào?"
Trầm Lãng ngạc nhiên nói: "Tiên cô, là chính ngươi muốn giúp tại hạ một tay, cũng là chính ngươi muốn khuyên phục Đổng Thiếu Anh, sao đột nhiên trách tại hạ?"
Một câu nhẹ nhàng khéo léo này của y, Tĩnh Phàm đúng là không lời nào chống đỡ, lửa giận trong lồng ngực hôi hổi. Chính là không bao lâu, sắc mặt nàng liền trở lại bình thường cười nói: "Tùy ngươi nói như thế nào, dù sao nơi này chính là nơi táng (chôn) thân của ngươi."
Trầm Lãng nhắm mắt mỉm cười: "Tự nhiên muốn làm gì cũng được."
Mũi kiếm lạnh như băng ở trên cổ y chuyển động trượt xuống, nhưng không đâm.
Người này thật là một nữ tử kỳ quái. Chẳng lẽ nàng không phải trông mong y sớm chết?
Nếu một kiếm kia hướng cổ của y xẹt qua gáy, y có thể nghiêng đầu về phía bên phải, theo bên cạnh thuận thế chuyển động nhanh qua, có lẽ sẽ vẽ ra một đường huyết khẩu, nhưng nếu tập họp khí lực khắp chung quanh huyệt đạo, ứng phó không đến mức có trở ngại. Chỉ cần né qua một kiếm này, cũng như có thể né khỏi kiếp nạn này.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam Mỹ][Võ Lâm Ngoại Sử Đồng Nhân] Đào Hoa ( Trầm Vương ) (Hoàn)
Kurgu OlmayanTác giả: Ánh Nhật Cô Yên (映日孤烟) Thể loại: đam mỹ, cổ trang giang hồ, nhất công nhất thụ, anh tuấn công tuyệt mỹ thụ, ngược luyến tàn tâm, HE Nhân vật : Trầm Lãng - Vương Liên Hoa Editor : Lệ Cung Chủ Beta : Vườn Độc Thoại Tình trạng: Hoàn (67 chươn...