Chương 6

5.7K 75 3
                                    

"Thiếu gia, tối ngày hôm qua phu nhân đã trở về,nhưng người không ở nhà. . . . . ." Quản gia nhìn thấy Lăng Thiệu trở về nhà, mới thở dài một hơi; cũng thật đúng lúc, tối ngày hôm qua Lăng phu nhân trở về từ nước Mĩ, nhưng không gặp được Lăng Thiệu, bà rất giận dữ, dạy dỗ quản gia đến hai giờ!

Rốt cuộc ông đã hiểu rõ, tính cách Lăng Thiệu rốt cuộc là giống ai. . . . . . Hoàn toàn giống với tính cách của phu nhân!

"Thật sao?" Lăng Thiệu không có cảm xúc gì, lúc này, anh hoàn toàn nghĩ tới thân thể nhỏ nhắn của Lô Nguyệt Nguyệt, cả người đều nhẹ nhàng, anh chỉ muốn lên mạng học thêm một ít kỷ xảo,lần sau anh có thể làm tốt hơn một chút!

"Thiếu gia!" Quản gia thấy mình nói với Lăng Thiệu lâu như vậy, Lăng Thiệu cũng không để ý nhiều, làm ông có chút cảm giác thất bại, "Thiếu gia, người nên đi gặp phu nhân."

"Không cần." Lăng Thiệu từ tốn nói một câu, đứng dậy, đi vào bên trong.

Quản gia thấy Lăng Thiệu đứng dậy đi bộ, trong lòng rất vui mừng, thân thể thiếu gia rất yếu, vẫn ngồi ở xe lăn, hôm nay có thói quen đi bộ, như vậy rất tốt!

Lăng Thiệu chưa bước vào phòng, một giọng uy nghiêm của phụ nữ từ sau lưng truyền đến, mang theo tức giận, "Lăng Thiệu, tối hôm qua con ở đâu?"

Lăng Thiệu mỉm cười, xoay người lại, nụ cười xa cách,lạnh nhạt, "Mẹ, người đã trở về."

"Con phải chú ý thân thể mình, đừng có chạy lung tung, mẹ chỉ có một đứa con trai là con, ngàn vạn lần không được xảy ra chuyện gì,con âm thầm đi ra ngoài, cũng không cho người khác đi theo, mẹ rất lo cho con!"

"Vâng, về sau con sẽ xin phép mẹ trước khi ra ngoài." Lăng Thiệu không nói tiếng nào khi bà đang nói chuyện, sau đó đáp một câu.

Lăng phu nhân nói rất nhiều, lúc đi khỏi, bà hung hăng trợn mắt nhìn quản gia một cái, mặt quản gia ảo não nhìn Lăng Thiệu, "Thiếu gia."

Lăng Thiệu cười cười,"Uất ức cho ông rồi, không cần ông chăm sóc mẹ tôi đâu, qua vài ngày, bà muốn đi nước Mỹ, cứ để cho bà ấy đi."

"Thiếu gia, phu nhân thật lòng quan tâm người."Quản gia làm ở nhà họ Lăng đã lâu, đối với ân oán giữa thiếu gia cùng phu nhân, ông không rõ ràng lắm, ông chỉ biết, thiếu gia rất thù hận phu nhân.

"Được rồi, tôi mệt rồi, ông đi ra ngoài trước đi."Hình như Lăng Thiệu có chút mệt mỏi, phất tay để cho ông ra khỏi phòng.

Anh không thích mẹ của mình, không thích chút nào, sau khi mẹ cùng cha anh ly hôn, cha luôn buồn bực không vui,rồi bị tai nạn xe cộ mà chết, từ đó về sau, quan hệ giữa anh và mẹ rất tồi tệ, hầu như là nói xấu nhau, sau lại là chiến tranh lạnh.

Đến khi Lăng phu nhân đi nước Mĩ, quan hệ giữa hai người mới tốt hơn một chút, mỗi khi Lăng Thiệu nhìn thấy mẹ của anh,trong lòng cảm thấy rất khó chịu, anh trở về phòng, si ngốc nhìn hình của cha, nhìn một lúc lâu, trong lòng khó chịu, đột nhiên nhớ tới Lô Nguyệt Nguyệt, trái tim căng thẳng, hận không thể lập tức dụi vào trong ngực của cô.

Lăng Thiệu lấy điện thoại di động ra, gọi cho Lô Nguyệt Nguyệt, hình như cô đang bận, qua một lâu mới tiếp điện thoại.

Sủng Em Đến NghiệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ