Chương 35

3.3K 50 0
                                    


Lúc Manh Manh tỉnh lại, ngoài cửa sổ truyền đến âm thanh binh lính luyện tập, khiến trong nháy mắt Manh Manh như hồi tưởng lại thời gian trước đây, bắt đầu từ lúc cô có trí nhớ, thời gian cô ở quân doanh cũng không nhiều lắm, hơn nữa sau khi đi học, cơ bản cũng chỉ có nghỉ đông và nghỉ hè mới có thể đi theo ba mẹ hoặc ở Phùng gia, nhưng mà kỳ dị, thời gian ngắn ngủi đó, lại khắc sâu nhất vào trí nhớ của cô.


Có người nói, cuộc sống quân doanh đơn điệu, buồn tẻ, chán nản, nhưng Manh Manh cảm thấy, loại đơn giản này tạo nên sức quyến rũ độc đáo cho quân doanh, Manh Manh thích đơn giản thẳng thắn, những thứ này thực trân quý trong chốn đô thị ồn ào náo động, cũng là phong cách trước nay của quân doanh, tựa như Ki ca ca của cô.

Manh Manh ngồi xuống, xốc chăn trên người lên, nhìn nhìn, hình như đã tắm qua, quần áo cô mặc cũng đổi thành áo sơ mi quân trang của Ki ca ca, qua áo sơ mi quân trang thùng thình, người cô nhỏ nhỏ, xinh xinh, quần lót nhỏ cũng đã thay.

Manh Manh nhức đầu, cô liền nhớ rõ, đêm qua vừa bổ nhào trên giường liền ngủ, về phần Phùng Ki tắm rửa thay quần áo cho cô, tí xíu ấn tượng cũng không có, hơn nữa, Manh Manh bỗng nhiên chịu đả kích, bắt đầu hoài nghi sức quyến rũ của mình.

Cô cùng Ki ca ca vô luận như thế nào, cũng xem như tiểu biệt thắng tân hôn! Ki ca ca lại mang thân phận quân nhân tràn đầy tinh lực, một tuần không gặp cô, khi gặp đem cô cởi hết, lại tắm rửa, thay quần áo cho cô, cuối cùng một mình đơn độc ở trên giường ôm cô ngủ một đêm, thế nhưng một chút động tĩnh cũng không có, thật không giống lẽ thường, hoặc là, cô ngủ say như chết, không nhớ được ...

Nghĩ đến đây, Manh Manh lật cổ áo sơ mi xem xét bên trong, Ki ca ca ở trên giường thuộc loại nam nhân kịch liệt, ngay cả vuốt ve hôn nhẹ trước sau, cũng không quá ôn nhu, làn da Manh Manh lại trắng noãn tinh tế, mỗi lần hai người hơi chút thân mật, sẽ lưu lại dấu vết rõ ràng, nhưng lần này, một chút cũng không có...

Manh Manh nhìn trái ngó phải, vén áo sơ mi cao hơn nữa, lắc lắc thân mình mà nhìn, Phùng Ki vừa tiến đến liền nhìn thấy tiểu nha đầu như vậy, cái miệng nhỏ nhắn chu chu, nút áo sơ mi đã bị tiểu nha đầu cởi bỏ toàn bộ, rộng mở thật to, một bên tay áo tụt xuống, đầu nhỏ của cô xoay ra sau lắc lắc, không biết nhìn cái gì, cái cổ nhỏ xinh đẹp suýt bị vặn gậy, nhưng mà, thật đẹp, xinh đẹp giống như một bức tranh diễm tình tinh tế tuyệt đẹp.

Cô gái xinh đẹp trong nắng sớm giống như tinh linh, áo sơ mi quân trang trên người tụt xuống, hơn phân nửa thân thể lộ ra trong nắng sớm, chỗ vạt trước áo sơ mi, lộ ra một bên ngực xinh đẹp đứng thẳng... Đỉnh phấn nộn mềm, run rẩy, có chút trong trẻo nhưng trong không khí lạnh lùng nhếch lên, sáng rõ mê người, giống như trái cây trên núi vừa mới chín tới, khiến người ta muốn nhấm nháp.

Nghiêng thân mình nhỏ nhắn cơ hồ không hề che đậy, thắt lưng duyên dáng quấn quanh vòng eo tinh tế cùng cái bụng phẳng, đường cong kia linh lung phập phồng, khiến ** của Phùng Ki bị dày vò cả đêm thốt nhiên dựng lên, hồ ly tinh nhỏ này, đại khái không biết tối hôm qua anh có bao nhiêu vất vả.

Anh Sẽ Phải Yêu EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ