Hai ông bà cụ Nghiêm gia nhận được điện thoại của bọn bắt cóc thì bắt đầu đứng ngồi không yên, nhưng rồi dần dần cũng tỉnh táo lại. Chỉ cần cẩn thận suy nghĩ thì sẽ phát hiện thời gian phát sinh chuyện này quá trùng hợp. Bây giờ chỉ có thể đợi Nghiêm Túc lại đây để cùng thương lượng cách ứng phó.
Sau nửa giờ, vợ chồng Nghiêm Túc cùng Vu Tố Hà đã đến nhà.
"Sao rồi?" Nghiêm lão phu nhân vừa thấy được Nghiêm Túc thì lập tức hỏi ngay. Cho dù từng rất thất vọng với Nghiêm Lôi Hải, nhưng dù gì nó cũng là con bà, sao có thể thờ ơ cho được.
"Thấy xe của ba trên đường vành đai thành phố nhưng không thấy ba đâu, giữa đường còn thấy khăn tay này của ba." Nghiêm Túc lấy khăn tay của Nghiêm Lôi Hải ra, nghiêm nghị nói.
Nghiêm lão gia trầm ngâm một lát, "Hôm nay Lôi Hải muốn đến văn phòng luật sư, người biết việc này không nhiều lắm. Mà hai ngày nay nó mới chuyển đến đây ở tạm, càng không có nhiều người biết. Những kẻ bắt cóc kia làm sao có thể biết để chặn nó trên đường vành đai? Nếu đoán không lầm, hẳn là bị theo dõi."
"Ôn Nguyệt Nga?" Nghiêm lão phu nhân trực giác nghĩ đến Ôn Nguyệt Nga.
"Trừ bà ta ra, con không thấy ai khác có khả năng cả. Nhưng chắc chắn sẽ không có chứng cứ nào chứng minh là bà ta làm. Bà ta đâu có ngu mà để lộ dấu vết cho chúng ta bắt lấy vậy." Nghiêm Túc lạnh giọng nói.
Vừa nói xong, điện thoại bàn liền vang lên, mọi người lập tứng im lặng. Không biết liệu có phải là bọn bắt cóc điện tới hay không.
Nghiêm Túc chỉ chỉ điện thoại, ý bảo Nghiêm lão phu nhân qua nhận.
Nghiêm lão phu nhân thở một hơi, cầm điện thoại lên, "Xin chào..."
Không phải điện thoại của bọn bắt cóc mà là từ Ôn Nguyệt Nga, liên thanh chất vấn, "Nghiêm Lôi Hải rốt cuộc có tới luật sư ký tên không vậy? Tôi đợi ông ấy nửa tiếng rồi, gọi di động cũng không bắt. Tóm lại muốn thế nào?"
"Cô ở văn phòng luật sư rồi hả? Chờ lâu vậy à. Lôi Hải mới vừa có việc, có thể hôm nay không tới được, hay là hẹn lại lúc khác đi." Nghiêm lão phu nhân nhìn Nghiêm Túc, giọng vững vàng nói với Ôn Nguyệt Nga.
"Hừ, không tới thì tốt." Ôn Nguyệt Nga tức giận cúp điện thoại.
"Nghe giọng cô ta không giống như biết Lôi Hải có chuyện." Nghiêm lão phu nhân ngẫm nghĩ đặt điện thoại xuống, "Chẳng lẽ là do người khác?"
"Không nhất định, Ôn Nguyệt Nga rất biết cách diễn trò. Bà ta gọi điện thoại tới rất có thể là muốn xóa bỏ hiềm nghi của chúng ta với bà ta." Nghiêm Túc nói.
"Hay là chúng ta báo cảnh sát đi." Bình An vẫn ngồi im, giờ nói, "Tiền thì vẫn chuẩn bị, nhưng nếu không báo cảnh sát, chúng ta sẽ không lần theo được tới vị trí cụ thể của ba."
Vu Tố Hà gật đầu, "Con cũng thấy nên báo cảnh sát, nếu mấy kẻ bắt cóc này đã gọi điện thoại tới đây đòi tiền chuộc thì tạm thời sẽ không động đến tính mạng của Lôi Hải đâu."
![](https://img.wattpad.com/cover/73254098-288-k314509.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Bình An trọng sinh - Dư Phương (Chương 201~ hết)
Lãng mạnThể loại: Hiện đại, trọng sinh, đại thúc, HE Số chương: 293 và 4 phiên ngoại Cover: Minh Edit: Quảng Hằng, Ishtar, Khánh Linh, Py Siêu Nhân, BBP, Tuyết Tinh, Tiểu Tinh Beta: Khánh Linh, Ishtar Nguồn ebook: http://cungquanghang.com Văn án Cô phá...