Chap 2: Ngày tôi tìm thấy em

1.2K 27 4
                                    

Thời gian cứ thế trôi đi nhanh thật mới đó mà đã gần 1 năm rồi...... Jiyeon vẩn đang chờ đợi giác mạc phù hợp với mình , mặc dù nói người cần cấy ghép giác mạc nói chung không phải chịu đựng chờ đợi rất lâu, bởi vì gần như tất cả mọi người có thể hiến tặng giác mạc của họ sau khi họ chết, do đó, giác mạc có sẵn nhiều hơn để cấy ghép so với các cơ quan khác. Nhưng trường hợp của Jiyeon không như vậy, sau 2 lần ghép thử giác mạc nó đều không phù hợp , dấu hiệu từ chối giác mạc từ nhà tài trợ , mắt sưng đỏ và rất đau. Việc này thật sự không tốt cho Jiyeon nếu sự việc cứ lặp lại như vậy  và không tìm được nhà tài trợ phù hợp. Jiyeon tiếp tục sống trong bóng tối, 1 khoảng thời gian đau buồn và thất vọng. Còn về Eunjung thì mới 1 năm thôi nhưng hiệu suất làm việc thật đáng nể, CCM từ 1 công ty nhất nhì Hàn Quốc giờ đây đã là 1 đối thủ đáng gờm của các nước ở thị trường châu Á cũng như nhưng công ty ở bên châu Âu. Ngày qua ngày Eunjung chỉ có làm việc....... làm việc và làm việc......, 1 người từ vui vẻ hoạt bát năng động trong mọi việc nay lại trở thành 1 người lạnh lùng...... ít nói... chỉ có công việc là trên hết, không quan tâm đến chuyện thiên hạ như thế nào.....loạn đến nơi cũng chả quan tâm....... Không ai biết Jiyeon đang nghĩ gì và Eunjung đang làm gì? Đến khi nào thì họ mới thật sự nhận ra sự ngu ngốc của bản thân mình đây....................

Nhưng hôm nay có 1 sự thật sẽ được phơi bày và liệu nó sẽ là hạnh phúc chứ?

 ...........................................

....................................

 Jiyeon đang ngồi trên sofa thưởng thức ly capuchino mà lúc nãy Hyomin chuẩn bị trước khi rời khỏi. Dì Lee về thăm nhà không chắc vài ngày nữa mới lên......Nhấp nháp từng ngụm và tận hưởng cái nắng của bình minh buổi sớm..... không khí thật làm người ta sảng khoái mà 

-Ai đấy....._ Jiyeon làm rơi cái chùm chìa khóa dưới chân bàn đang mò tìm nó thì cửa mở

-............................

-Hyomin unnie hả? chị quên gì à........... sao hậu đậu thế......._ Jiyeon không để ý cho lắm vì cứ tưởng là Hyomin vì chỉ có Hyomin mới biết Jiyeon ở đây, ai cũng nghĩ cô đã đi Mĩ rồi

-Ji............

-............. Jiyeon như chết lặng vì giọng nói của ai quá quen thuộc vang bên tai mình như không thể nào tin được

-Ji............_ 1 lần nữa giọng nói ấy lại vang lên

-J.....Jung......_  Jiyeon ngưng mọi việc và đứng dậy như 1 kẻ ngốc nhìn ra hướng cửa.Không hiểu sao Jiyeon bất giác lại gọi tên người ấy, nhận ra giọng nói ấy ngay lần đầu tiên_ Sao.... sao Jung lại ở đây?.........

-Không có gì là Jung không thể ở đây sao?_ Eunjng từ từ tiến lại Jiyeon 1 cách điềm tỉnh, khoảng cách khá gần

-Không phải..... chỉ tại........._ Jiyeon vì không thể nhìn thấy Eunjung lúc này nên không nhúc nhích hay có chút phản ứng gì mà chỉ ngập ngừng không biết nói gì đây

Hạnh phúc giản đơn_ Jijung/ EunyeonNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ