Tác Giả :windlord
Chào các bạn, hôm nay đầu xuân ngồi rảnh rỗi tôi quyết định ngồi kể với các bạn câu chuyện rất kỳ bí tôi đã trải qua, cho đến tận bây giờ có nhiều chi tiết vẫn không thể nào lý giải nổi. Xin khẳng định câu truyện hoàn toàn có thật, và đây có lẽ là kỷ niệm đáng nhớ nhất trong đời tôi.
Phần 1: Mất tích
Hồi đó tôi học cuối lớp 9, trường Trưng Vương, HN, ngôi trường giáp với 2 mặt đường Lý Thường Kiệt và Hàng Bài. Cả lớp quyết định tổ chức liên hoan ăn uống văn nghệ để chia tay nhau cuối cấp. Tối hôm đó sau khi ngồi lướt web sưu tập mấy bài thơ buồn cười định bụng hôm sau sẽ đứng lên đọc ozr buổi văn nghệ trước lớp cho vui, chả gì thì tôi cũng là thằng hăng hái nhất trong các hoạt động của lớp. Lúc đó thấy có điện thoại cố định kêu, tôi để kệ bố mẹ tầng dưới nhấc máy, rồi nghe thấy tiếng mẹ :- Tr ơi, có điện thoại này con
Tôi nhấc máy lên, sau khi đợi tiếng dập máy của mẹ, tôi nói:- Alo, Tr nghe đây, ai đấy ?
Phía bên kia ko có tiếng người trả lời, chỉ nghe thấy tiếng lạo xạo lào xào, như tiếng gió. Lạ quá, tôi nhắc lại
- Alo ai ở đầu dây vậy?
Vẫn không thấy có ai trả lời. Tôi nói thêm 1,2 câu nữa, đang định dập máy vì nghĩ đường dây có vấn đề thì bỗng phía bên kia trả lời :
- Tr à, tao Long đây…
Oài hóa ra thằng Long bạn thân của tôi. Long chơi với tôi từ thời 2 đứa còn mặc quần xà lỏn, đi đâu cũng có nhau, 2 đứa vẫn học cùng lớp với nhau từ cấp 1 đến tận lớp 9. Mà quái lạ sao hôm nay tôi nghe giọng nó rất khác, cứ thều thào, khàn khàn, như hết hơi vậy. Hơi ngạc nhiên tôi hỏi nó :
- Uh thế có chuyện gì thế mày ? Chuẩn bị xong bài hát của mày cho ngày mai chưa ?
- Cứuuuu taooo….
Nghe cái giọng nó thào thào làm tôi lạnh hết cả người, thằng này hôm nay làm sao vậy nhỉ, đang định hỏi lại thì tôi nghe đầu dây bên kia có tiếng BỐP, rồi dập máy. Lúc đó tôi cũng hoảng quá vội vàng fone lại ngay về nhà nó (các bác phải hiểu cho vì dạo đó bọn em chưa có di động mà dùng, di động dạo đó vẫn là 1 cái gì đó xa xỉ, không thịnh hành như bây giờ). Dượng thằng Long nhấc máy, lúc nghe tôi hỏi thì ông rất ngạc nhiên và bảo nó vừa vác xe đạp ra khỏi nhà và bảo là qua nhà tôi để tập văn nghệ cho buổi ngày mai, nó bảo có thể sẽ ngủ lại luôn nhà tôi. Lúc đó tôi lo lắm, nhưng thấy dượng nó hỏi vặn lại, tôi phải trả lời là có thể nó sắp qua rồi, bác đừng lo. Dập máy xong tôi suy nghĩ miên man, chả hiểu câu chuyện ra sao, tôi với nó có hẹn nhau tập văn nghệ gì tối nay đâu. Bao nhiêu các lý do tôi tự đặt ra lúc đó, nào là nó trốn nhà đi chơi điện tử và nói dối bố mẹ là qua nhà tôi, v.v… Thật sự tôi không biết phải xử trí thế nào, thôi đành đợi mai đến lớp vậy.
Sáng hôm sau đến lớp, theo kế hoạch thì cô chủ nhiệm sẽ cho nghỉ 3 tiết cuối để cả lớp làm văn nghệ, và 2 tiết đầu vẫn phải học bình thường. Tôi nhìn vào cái ghế trống chỗ của Long ngồi mà lòng lo như lửa đốt, không biết có chuyện gì đã xảy ra với Long tối qua. Suốt cả buổi học tôi không thể nào tập trung được. Rồi 3 tiết cuối văn nghệ tôi cũng chả có hứng thú gì nữa . Cả lớp hò hát, chụp ảnh, làm thơ, diễn kịch. Đến phút cuối tất cả lớp mỗi người viết vài dòng và ký vào 1 quyển sổ lưu bút rồi đưa cho lớp trưởng giữ, định là sau này họp lớp tất cả sẽ cùng xem lại. Cô giáo chủ nhiệm cũng hỏi tôi sao Long vắng mặt, vì cô biết tôi với Long là 2 thằng thân nhau nhất lớp. Lúc đó tôi cũng chả biết nói gì hơn là bảo em không biết. Hôm đó tan học tôi phóng qua tất cả các hàng net mà Long hay chơi, các quán ăn, tất cả mọi chỗ tôi đều vào hỏi chủ quán, và không ai thấy Long từ tối qua. Lúc này thì thật sự tôi thấy rất lo rồi, băn khoăn mãi không biết có nên qua nhà Long. Nếu giả sử tôi không qua thì dượng và mẹ nó cũng sẽ chả lo lắng gì, vì thường thường 2 đứa vẫn hay qua nhà nhau ở vài ngày rồi mới về. Tối hôm đó tầm 7,8h tôi về đến nhà. Ngồi ăn cơm với bố mẹ mà như người mất hồn, bố tôi vặn hỏi mãi tôi cũng ko trả lời và bảo chỉ thấy hơi mệt muốn lên phòng nghỉ sớm. Lên phòng, bật máy tính lên, thấy ngay nick chat của con lớp trưởng buzz tôi qua yahoo. Tôi chat lại :