Chương 49: Khiến cho người ta phát hỏa

2K 71 2
                                    

Hằng tháng công ty sẽ tổ chức hội họp để mời khách hàng cùng các quản lý cao cấp đến tham dự. Các ban ngành, bộ phận trong công ty cảm thấy rất phấn khích. Phấn khích là vì chẳng những không cần phải làm việc mà còn có thể ăn chùa uống chùa. Lý do nghe có vẻ thiển cận, nhưng thân làm công ăn lương, còn gì trong cuộc sống có thể vui hơn được nữa. Nhưng các nhân viên trong bộ phận chăm sóc khách hàng thì ngược lại. Vừa nghe đến hội họp đã chán ghét ra mặt. Tất cả nhân viên trong bộ phận chăm sóc khách hàng đều bắt buộc phải tham gia. Ai bảo họ là đại diện của công ty. Phụ trách thực hiện cái hội họp này cũng đủ phiền phức rồi. Thật may là quản lý Thôi cố ý chạy về. Vì cái lý do sợ An Tử Yến cùng các nhân viên mới chưa có kinh nghiệm sẽ phạm sai lầm, nên đã nhận thầu hết mọi chuyện. An Tử Yến không quan tâm. Mạch Đinh cảm thấy hành động của quản lý Thôi cũng hợp ý hắn.

Địa điểm tổ chức hội họp nằm trên tầng 12. Đại đa số các nhân viên đã lên trước chuẩn bị. Mạch Đinh có chút mong đợi cùng lo lắng. Cậu chưa từng đến từ tầng 10 trở lên. Đứng trước gương trong nhà vệ sinh, cậu nghiêm túc chỉnh sửa lại trang phục. Phạm Thiếu Quân cầm theo một cái túi nhỏ đi đến, đặt trên bồn rửa mặt.

"Đẹp không? Bộ vest của tôi ấy. Rất là hâm mộ đi. Tôi cắn răng chi hẳn một tháng tiền lương để mua đấy. Cuối cùng hôm nay cũng có thể mặc rồi". Chẳng ai hỏi nhưng Phạm Thiếu Quân vẫn nói rất tự nhiên. Mạch Đinh gật đầu. Cậu không hiểu về giá trị mấy bộ vest. Đành phải vờ như hiểu biết: "Quả nhiên rất khác nhau".

"Đương nhiên rồi. Nhờ vào cái dịp này, các công ty khác cũng đến. Không thể để cho người ta thấy công ty chúng ta toàn là những đám nhóc nghèo khổ được". Phạm Thiếu Quân nhìn bộ vest của Mạch Đinh trong gương: "Cậu cũng thức thời nhỉ. Bình thường ăn mặc như đồ bỏ giờ lên vest khác hẳn".

"Tôi... tôi cũng là xem hoàn cảnh thôi". Cậu lúng túng trả lời. Thật ra thì cậu căn bản không có nhìn dịp lễ gì. Cũng chẳng quan tâm đến thương hiệu. Quần áo đều chọn đại trên web. Cậu thấy có thể mặc được là mua. Sáng nay trước khi ra khỏi nhà, không biết An Tử Yến lấy đâu ra bộ vest ném cho Mạch Đinh. Muốn cậu mặc vào. Nguy hiểm thật. May mà nghe lời An Tử Yến. Phạm Thiếu Quân hiểu biết nên nhìn qua là đoán được giá trị bộ vest Mạch Đinh đang mặc. Sau khi nghe giá, trong đầu Mạch Đinh chửi An Tử Yến. Quá lãng phí. Không biết tiết kiệm gì cả. Bộ đồ mắc như vậy, thiệt đau đớn mà.

Mỗi ngày, cái tên An Tử Yến trong đầu Mạch Đinh hết khen, rồi lại bị chửi. Cứ thường xuyên như vậy. Cậu cũng không biết mệt a.

Phạm Thiếu Quân mở khóa kéo cái túi trên bồn rửa mặt. Bắt đầu các bước tẩy rửa trên mặt. Động tác vô cùng thuần thục. Thấy Mạch Đinh cứ nhìn chằm chằm mình: "Sao? Chưa từng thấy đàn ông trang điểm à?"

"Chưa".

"Đúng là không biết thế giới rộng lớn mà. Đàn ông cũng cần tử tế với bản thân. Trên đời này không có đàn ông xấu, chỉ có đàn ông lười thôi". Những lời này Mạch Đinh đã từng nghe qua, nhưng có chút không giống như Phạm Thiếu Quân nói. Chẳng qua là sau một hồi múa may. Làn da của Phạm Thiếu Quân đã thay đổi hẳn. Ánh mắt cũng có thần hơn. Thoạt nhìn đẹp trai hơn lúc bình thường nhiều. Nếu không nhìn kĩ thì hoàn toàn không nhìn thấy dấu vết trang điểm.

Em là nam, anh vẫn yêu 2 Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ