Đang ngồi học, SeYeon cảm thấy ai đó đang nhìn trộm mình, nên cô quay đầu nhìn lại, bắt gặp ánh mắt của TaeHyung. Bị bắt gặp, cậu trở nên bối rối, lúng túng vô cùng, vội vàng quay đầu đi nơi khác, giả bộ viết bài, cây bút trên tay vệt mấy đường không ra hình thù gì.
Mặt cậu đỏ bừng lên, lén đưa mắt nhìn SeYeon lần nữa xem thế nào, không biết cô có giận dữ hay không, không ngờ cô vẫn nhìn cậu, làm cậu quýnh đến nỗi vội vã cúi đầu, trán đập vào cây viết đang dựng đứng trong tay.
- Ui da....- TaeHyung đưa tay xoa trán rên khẽ.
SeYeon xuýt bật cười giữa lớp vì hành động trẻ con này của cậu, nhìn bộ dạng lúng túng, mặt đỏ bừng của TaeHyung, cơn giận trong lòng cũng giảm đi nhiều. Cô thôi nhìn cậu, quay lưng trở lại, tiếp tục nghe giảng, cô sợ lát nữa TaeHyung sẽ làm ra chuyện ngốc nghếch gì nếu cô còn tiếp tục nhìn cậu.
TaeHyung thấy SeYeon đã quay lưng lên, sắc mặt không giận dữ, khóe môi còn hơi nhếch lên như đang cười thì mới thở phào nhẹ nhỏm.
Học xong, SeYeon đi lên phòng giáo viên gặp cô chủ nhiệm - Em đồng ý thật sao - Cô giáo cười vui vẻ hỏi.
SeYeon siết chặt tay rồi gật đầu nhận lời.
- Được, cô lập tức thong báo cho ba mẹ TaeHyung...Chừng nào em có thể bắt đầu dạy?
- Ngay hôm nay ạ - SeYeon khẽ đáp.
- Đúng, càng sớm càng tốt, sắp thi học kỳ 2 rồi, cần khẩn trương ôn luyện - Cô giáo gật đầu đồng ý rồi khuyên cô - Thế em đã định dạy bạn ấy thế nào chưa, TaeHyung thật ra là một người thông minh, chỉ là em ấy không chịu tiếp thu bài giảng mà thôi. Em cố gắng kiên nhẫn một chút.
- Em biết rồi ạ, có lẽ em sẽ dạy bạn ấy từ căn bản ạ.
- Cô tin tưởng ở em.
- Bạn đi làm gia sư sao - Jimin ngạc nhiên hỏi SeYeon, hai người cùng ngồi ở băng ghế đá ở sân trường.
- Ừ, đi từ hôm nay. Là cô giáo giúp mình sắp xếp - SeYeon gật đầu.
- Sao bạn phải ....bạn cần tiền sao - Jimin nhỏ giọng hỏi - Mình có thể giúp bạn, cậu mình có tiền....cậu cho mình rất nhiều...- Không cần đâu, mình chỉ là muốn chuẩn bị trước mọi thứ mà thôi - SeYeon lắc đầu từ chối - Nếu lỡ như có chuyện gì, cũng có ít tiền phòng thân. Hai chị em mình không thể làm phiền gia đình bạn suốt đời được - Cả tiền trong thẻ mà ba cô đưa cho cô, cô cũng rút hết ra, làm một cái thẻ khác gởi vào, cô rất sợ, ba cô bị người đàn bà đó dụ dỗ, khóa hết tài khoản lại, cô sẽ không có gì.
- Mình không thấy phiền, bà nội mình rất vui vì có người ở cùng - Jimin vội vàng đáp.
- Cám ơn bạn. Thật ra đi dạy học cũng tốt mà, có thể kiếm tiền, hưởng thụ cảm giác tự mình tạo ra thứ gì đó cũng là một niềm vui. Cũng có thể nắm được tương lai của mình trong tay, không phụ thuộc vào ai.
- Vậy tùy bạn, nhưng nếu thấy vất vả quá thì hãy nghỉ dạy - Jimin mếu mếu bảo.
- Mình biết rồi, giúp mình đón JungKook nha. Mình sợ mình về trễ không đón được thằng bé - SeYeon gật đầu rồi nhờ vả.
- Yên tâm, mình sẽ giúp bạn coi chừng nó đoàng hoàng.
- Cám ơn.
TaeHyung từ xa nhìn thấy SeYeon và Jimin ngồi trò chuyện thân mật thì thấy buồn lắm, nhưng cậu nghe Hoseok nói Ah Soo đã kể rằng: SeYeon và em trai đã bị bà mẹ kế đuổi ra khỏi nhà, cũng may gặp được Jimin giúp đỡ, hiện nay đang ở nhờ nhà Jimin , nên cả hai mới thân thiết như vậy.
SeYeon cũng không thể làm Jimin buồn, phụ lòng tốt của người khác. Sống ở nhà người ta thì phải chiều lòng người ta, Taehyung cũng hiểu đạo lí này.
Cho nên cậu có thể hiểu vì sao SeYeon bênh vực cho Jimin, có thể hiểu vì sao SeYeon thân thiết với Jimin. Nhưng nhìn họ cười nói vui vẻ, lòng cậu buồn vô cùng. Cậu cũng có thể giúp đỡ SeYeon, ba mẹ cậu có mấy căn nhà bỏ trống, cậu có thể tạm thời cho họ ở nhờ. Nhưng TaeHyung biết, SeYeon đang giận cậu, cô sẽ không chịu nhận sự giúp đỡ của cậu đâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển ver][BTS]Nơi ấy có anh
FanficAnh là vì sao sáng trên bầu trời Rực rỡ và huy hoàng Em chỉ là một cọng cỏ dại duới mặt đất Thấp bé và hèn mọn Nhưng vì sao kia luôn đơn độc Dù rằng xung quanh nó có nhiều ngôi sao quay quanh Cho nên anh thích nhìn sự mạnh mẽ vươn lên Sự bất khuất c...