Nhóm của Lucy men theo đường sông đi sâu vào trong khu rừng cảnh vật vô cùng lạ cứ như lạc vào mê cung càng đi càng không có đường ra. Nhóm của Jura men theo triền núi mà đi bỗng nhiên từ đâu một cơn lũ ùa về cuốn trôi cả bọn xuống hạ nguồn. Nhóm Zeref đi theo lối đường mòn trong rừng đi mãi thì dẫn đến một vực thẳm có thể nhìn thấy những cánh rừng bạc ngàn quan sát khắp nơi nhưng vẫn không tìm thấy căn cứ của bọn hắc hội từ trên cao. Nhóm Jella men theo lối mòn khác thì đi đến một cái hồ lớn đột nhiên bờ hồi bị sụp xuống cả nhóm bị dìm xuống nước.
---------
Hiyori tỉnh dậy trong một căn phòng xa hoa lộng lẫy hơn cả biệt thự Kenya nghe tiếng bước chân đang đi tới cô nhắm mắt lại giả vờ ngủ. Hắn bước tới đặt khay thức ăn xuống bàn tiến về phía giường Hiyori đang nằm nắm lấy tay cô làm cô bất ngờ đỏ mặt. Hắn cười nhẹ lên tiếng."Không cần giả vờ nữa"
Hiyori giật mình mở mắt ra nhìn anh trước mặt cô là một chàng trai khôi ngô tuấn tú ân cần đỡ cô ngồi dậy tựa vào thành giường.
Hiyori nhăn mặt: Anh...
Hắn ta cười dịu giọng: Tôi là Makoto thành viên của hội Sucrime thuộc đội Trodest.
Vậy là mình đang ở Sucrime nếu manh động chắc chắn chỉ có đường chết chỉ cần giả vờ một chút nhân cơ hội báo tin cho mọi người- Hiyori thầm suy tính.
Hiyori: Vậy tại sao tôi lại ở đây?
Makoto: Là tôi đã cứu em khi em bị nước cuốn đi.
Hiyori cúi đầu: Vậy à.
Makoto ôm lấy cô: Từ khi gặp em tôi đã rất vừa mắt, hãy ở lại bên tôi tôi sẽ bảo vệ em.
Hiyori định vùng vẫy nhưng biết sức mình chắc chắn không thắng nổi lại nói cô không thể dùng sức mạnh pháp thuật.
Makoto vuốt tóc cô: Đừng sợ, tôi tuyệt đối không làm hại em.
Hiyori trong lòng cảm thấy vô cùng cảm động khi nghe những lời này trước giờ ngoài Laxus hay an ủi cô thì chưa có người đàn ông nào. Hiyori bất chợt ôm lấy anh mà khóc.
Makoto khẽ chau mày: Tôi làm gì sai sao? Em nói đi tôi có thể sửa.
Hiyori òa khóc: Chỉ là...chỉ là anh thật sự rất tốt. Tôi...tôi xưa nay chưa có ai tốt với tôi như vậy. Từ khi ba mẹ tôi mất không có ai ngoài ca ca và chị Lucy tốt với tôi cả. Bây giờ thì lại có thêm nhiều người nữa, tôi hiện đang rất hạnh phúc...a tôi không nên nói chuyện này với anh.
Makoto cười hiền: Không sao, không sao cả. Em đã chịu khổ nhiều rồi từ nay chỉ cần theo tôi, tôi nhất định sẽ không để em đau lòng.
Hiyori ngẩng đầu nhìn anh: Nhưng tôi và anh có thân thiết gì đâu.
Makoto cốc đầu cô: Em có bị ngốc không nói đến như vậy vẫn chưa hiểu.
Hiyori ôm đầu: Anh thật giống Apo...
Nói đến đây cô liền khựng lại làm Makoto khó hiểu nhìn cô. Hiyori tự nghĩ thầm cô đúng là ngốc thật mà còn một người nữa rất tốt với cô là Apollo sao cô lại có thể quên anh ta chứ. Đang chìm trong suy nghĩ thì cửa bật mở một người đàn ông thân hình cao lớn khuôn mặt có vẻ rất đào hoa, vừa vào trong cảnh tượng đập vào mắt anh chính là Makoto người đồng đội của anh đang ôm một cô gái nhìn có vẻ rất dễ thương theo kiểu lolita. Anh chính là Judoshin một thành viên trong Trodest.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Tạm Drop) Nội Liễm.
FanfictionTruyện này mình nghĩ ra khi đọc 3 chap đầu trong Liên Hoàn Kế của chị Ngư. Hoàn cảnh ban đầu có hơi giống truyện của chị Ngư.